Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Dư Tẫn thổi tắt ngọn nến, bốn phía lại tối xuống, hắn giống như con rối đột nhiên mất đi sức sống, ngơ ngác ngồi ở chỗ đó.
Tận đến khi Sơ Tranh đưa một cái hộp tới trước mặt hắn.
Dư Tẫn hoàn hồn: "Đây là cái gì?"
Giọng nói không chút cảm xúc của Sơ Tranh, rơi vào bên tai, trong sạch rõ ràng: "Quà sinh nhật."
Quà sinh nhật...
Dư Tẫn cầm hộp, mở ra.
Trong hộp nằm một ngôi sao, dùng bảo thạch chế tạo thành, cho dù là ở trong màn đêm, cũng lộ ra ánh sáng.
—— Anh muốn ngôi sao.
Chóp mũi Dư Tẫn hơi chua xót, đáy lòng giống như bị bông chặn lại, rất khó chịu, mỗi một dậy thần kinh đều đang run rẩy, mang theo đau đớn rất nhỏ.
Lời kia chỉ là hắn nói đùa với cô.
Nhưng bây giờ cô đang nghĩ biện pháp, lấy được cho hắn.
"Chấp nhận một chút." Sơ Tranh cho là Dư Tẫn không thích, cô cũng rất không dễ dàng!!
"Anh rất thích." Dư Tẫn tận lực đè ép sự không trơn tru và run rẩy trong giọng nói: "Anh... Rất thích."
Sơ Tranh âm thầm thở phào: "Vậy là tốt rồi."
Vật nhỏ thích thì phải làm ra cho hắn nha.
Đây mới là một đại lão hợp cách.
Mỗi ngày đều phải cố gắng làm người tốt đó!
Dư Tẫn cất ngôi sao kia đi, bưng lấy bánh kem ăn từng ngụm nhỏ. Sơ Tranh hơi buồn ngủ, nhưng vẫn ngồi bên cạnh hắn.
Dư Tẫn đột nhiên đưa bánh kem tới bên miệng Sơ Tranh.
"..." Cô mới không ăn đâu! "Tự anh ăn đi."
"Bảo Bảo, rất ngọt."
Sơ Tranh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791128/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.