Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Soạt ——
Màn cửa trong phòng bị người kéo ra.
Dư Tẫn giơ tay ngăn trở ánh sáng chói mắt.
Thân thể nghiêng ra bên ngoài, kết quả vừa lăn một cái liền rơi vào khoảng không.
Vốn cho rằng sẽ ngã xuống đất, lại không nghĩ tới lọt vào một cái ôm ấm áp.
Dư Tẫn ngước mắt, mơ hồ trông thấy gương mặt Sơ Tranh.
"Tối hôm qua anh ngủ ở chỗ này?"
Chỗ này? Chỗ nào?
Dư Tẫn nhìn xung quanh, phát hiện mình vẫn đang dựa trên bệ cửa sổ, ngoài cửa sổ là mặt trời mới mọc, ánh sáng tràn ngập bầu trời.
Tay Sơ Tranh xuyên qua dưới đầu gối hắn, ôm người lên.
Thân thể Dư Tẫn đột nhiên bay lên không, một giây sau cả người liền ngã vào giường mềm mại: "Nghĩ gì thế?"
Dư Tẫn nhìn nữ sinh đứng ở bên giường, cảm thán một tiếng sức lực của Bảo Bảo thật lớn, chậm rãi cười lên: "Nghĩ* Bảo Bảo."
(*Từ 想 (tưởng) có nghĩ là nghĩ, muốn, nhớ,...)
Sơ Tranh lấy quần áo sạch cho hắn: "Muốn em vì sao không đến."
"..."
Dư Tẫn xém chút bị sặc.
Dư Tẫn không muốn nói chuyện với Sơ Tranh nữa, trầm mặc cầm quần áo vào phòng vệ sinh thay.
Ngày hôm nay Dư Tẫn còn có việc, Sơ Tranh cũng không ngăn cản hắn.
Chỉ là khi hắn đi ra ngoài, cảnh cáo hắn hai câu.
-
Dư Tẫn vốn cho rằng Sơ Tranh sẽ chờ mình, kết quả hắn trở về liền được cho biết Sơ Tranh đã rời đi rồi.
"Thật sự là không chút lưu tình."
Dư Tẫn lẩm bẩm một tiếng.
Hôm nay là ngày cuối cùng, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791127/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.