Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Dư Nguy làm sao có thể nghĩ đến, mảnh đất này đã không phải do Trình tổng có thể làm chủ được nữa.
Nếu như sớm biết, thì sẽ không có một màn như ngày hôm nay.
Dư Nguy cảm thấy mình và Sơ Tranh khí tràng bất hòa.
Mỗi lần cô xuất hiện, mình sẽ xui xẻo.
Mình còn có giận mà không thể phát, có tức cũng không thể nói ra.
"Ngũ đệ vận khí thật tốt." Dư Nguy đứng dậy, giọng điệu vẫn ôn nhuận như cũ: "Phụ nữ bên cạnh cũng có bản lĩnh như vậy."
Lời này nghe như không có vấn đề gì.
Nhưng mà ngẫm nghĩ kỹ lại, đây không phải đang nói Dư Tẫn dựa vào phụ nữ sao.
Nói xuống chút nữa, đó chính là ăn bám.
Bất kỳ người đàn ông nào nghe thấy lời này, có lẽ đều nổi nóng.
Nhưng Dư Tẫn không có, thần sắc cũng không thay đổi chút nào, hắn kéo tay Sơ Tranh, cố ý thả mềm giọng điệu: "Tôi còn muốn hội sở "Dạ Sắc"."
Sơ Tranh chưa từng nghe qua cái này, cô hơi trầm mặc một chút: "Ừ, được."
Dư Tẫn nhướn mày nhìn về phía Dư Nguy.
Sắc mặt Dư Nguy hơi chìm xuống mấy phần, Dạ Sắc là địa bàn của anh ta.
Anh ta đương nhiên không tin Sơ Tranh có thể lấy đi Dạ Sắc, bởi làm sao anh ta có thể giao "Dạ Sắc" ra được.
Dư Tẫn chính là đang phối hợp với cô làm mình tức giận mà thôi.
Nghĩ tới đây, Dư Nguy liền nổi giận trong lòng, còn không thể phát tác.
"Tống tiểu thư, có một số người nhìn qua cũng không sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791124/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.