Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mặc dù Sơ Tranh không phải chủ nhiệm lớp của bọn họ, nhưng cũng là giáo viên, cho nên không liên hệ với chủ nhiệm lớp nữa.
Tổ bốn người ban bá bị giáo dục, Sơ Tranh cũng bị giáo dục.
Cô giẫm trúng cái mốc gì đây!
Gặp phải mấy thứ đồ chơi xui xẻo thế này.
Sơ Tranh hung ác nhéo bắp đùi mình một cái, cho mi xem náo nhiệt, cho mi không nghe lời này, gặp báo ứng rồi thấy chưa!
Sơ Tranh mặt lạnh đi ra khỏi đồn công an, tổ bốn người ban bá an tĩnh đi theo phía sau cô.
"Cô..."
Ban bá số một yếu ớt kêu một tiếng.
Sơ Tranh mặt không cảm xúc đi ra ngoài, bốn người ban bá hai mặt nhìn nhau, đuổi theo sát.
"Cô, chuyện ngày hôm nay, cô có thể đừng nói cho đầu hói... thầy Vương biết được không."
Thầy Vương là chủ nhiệm của lớp 10/18.
Lão Vương rõ ràng có một mái tóc rậm rạp, cũng không biết vì sao đám học sinh này lại bí mật gọi ông ta là lão Vương đầu hói.
"Cô ơi chúng em biết sai rồi, cô đừng nói cho thầy Vương biết được không, thầy ấy chắc chắn sẽ mời phụ huynh, việc này mà bị cha em biết được, ông ấy sẽ đánh gãy chân em."
"Cô, cô Nguyễn."
Bốn người ban bá "điềm đạm đáng yêu" nhìn Sơ Tranh.
"Học tập cho giỏi, đừng có cả ngày đánh nhau." Sơ Tranh nghiêm túc phê bình: "Vừa nhìn đã biết là loại bị đánh."
Tổ bốn người ban bá: "..."
Không khỏi cảm thấy đầu gối trúng một mũi tên.
Ban bá số hai không phục: "Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791033/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.