*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nhân viên cảnh sát: "Nguyễn tiểu thư sợ những người kia, vậy vì sao cô không báo cảnh sát?"
Sơ Tranh nhìn bọn họ một chút: "Tôi không báo cảnh sát là phạm pháp?"
Nhân viên cảnh sát: "..."
Cũng không phạm pháp.
Sơ Tranh: "Nếu đã không phạm pháp, vậy tôi báo cảnh sát hay không, là quyền của tôi."
Khóe miệng nhân viên cảnh sát hơi co giật, đó chính là thân nhân của cô!
Nhân viên cảnh sát: "Hoàng Mẫn nữ sĩ là mợ của cô, cô tận mắt nhìn người thân của mình bị người xa lạ mang đi, Nguyễn tiểu thư, vì sao cô lại làm vậy?"
Sơ Tranh: "Tôi máu lạnh được không?"
Nhân viên cảnh sát: "..."
Nhân viên cảnh sát lại hỏi Sơ Tranh thêm một chút chi tiết.
"Nguyễn tiểu thư, nếu cô nhớ được cái gì, thì hãy liên hệ với chúng tôi."
"Ừ." Sơ Tranh đứng dậy: "Không có việc gì nữa, tôi đi trước."
Nhân viên cảnh sát đã hỏi xong vấn đề, chỉ có thể nhìn Sơ Tranh rời đi.
Hoàng Mẫn tố cáo Sơ Tranh, nhưng Sơ Tranh không có thời gian gây án, mặc dù nói thái độ có chút bất cận nhân tình, nhưng cái này không thể làm chứng cứ.
Về phần nhóm người bắt cóc Hoàng Mẫn kia, cảnh sát tra xét, nhưng cuối cùng không tra được gì cả.
Nói tóm lại: Sơ Tranh vô tội, cô không làm gì cả.
Hơn nữa trừ lời chứng của Hoàng Mẫn, thì không ai có cách nào xác định được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791032/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.