Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh tiếp tục nói: "100 điểm trở lên, sai đề chép mười lần."
"Cô, em chỉ thiếu có một điểm nữa, là được 130, cũng phải chép sao?" Một bạn học ngồi ở hàng phía trước giơ tay.
"Thanh Hoa thiếu một điểm, sẽ để cho em lên chắc?"
"..."
Cô Nguyễn lại học được cách mắng người.
Đây vẫn là giáo viên ngữ văn yếu đuối mềm mại của bọn họ sao?!
"80 điểm trở lên, sai đề chép hai mươi lần."
"60 điểm trở lên, sai đề chép ba mươi lần."
"60 điểm trở xuống, sai đề chép năm mươi lần."
Một chữ cuối cùng rơi xuống, phía dưới trong nháy mắt nổ tung.
Năm mươi lần là muốn chép chết bọn họ sao?
"Cô, đừng như vậy mà."
"Năm mươi lần... Muốn chết à!"
"Cô, trước kia cô không như vậy."
Các bạn học mồm năm miệng mười kháng nghị.
Đối mặt với kháng nghị phía dưới, Sơ Tranh chống lên bệ giảng, không nhanh không chậm nói: "Đó là lúc trước." Hiện tại ta vẫn là Nguyễn Sơ Tranh ban đầu kia sao? Ngây thơ!
"Nhưng mà cô..."
"Ngại năm mươi lần quá ít, tôi có thể cho em thêm một trăm lần."
"..."
Mẹ nó!!
Các bạn học hai mặt nhìn nhau, giáo viên Ngữ Văn mềm mại yếu đuối, sao phong cách bỗng nhiên lại biến thành cao lãnh rồi!
Càng quỷ dị hơn chính là, bọn họ phát hiện, tổ bốn người ban bá mà trước đây có lẽ đã sớm nhảy dựng lên, hôm nay lại không rên một tiếng.
Không có ban bá làm chỗ dựa, đại bộ phận bạn học cũng không dám đối kháng chính diện với Sơ Tranh.
"Về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791029/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.