Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tổ bốn người ban bá xua tay: "Không có không có, thật sự là cô Nguyễn mời chúng em ăn cơm."
Tô Hợp: "..."
"Cô Nguyễn, rốt cuộc cô đang làm gì?"
Vô duyên vô cớ mời học sinh ăn cơm?
Còn tới loại chỗ này nữa.
Nhìn thế nào cũng thấy không thích hợp.
"Tôi làm gì, liên quan gì đến cô?" Sơ Tranh không chịu chút ảnh hưởng nào từ cô ta: "Nhà cô có biệt thự ở bờ biển hay là có trang viên?"
Tô Hợp là một giáo viên, sao có thể không nghe ra được Sơ Tranh đang nói cô ta quản quá rộng.
"Tôi đây là sợ cô vi phạm kỷ luật."
"Tôi dùng tiền của tôi, mời học sinh của tôi ăn cơm, phạm kỷ luật gì?"
"..."
"Tô Hợp." Có người gọi Tô Hợp.
Tô Hợp không biết Sơ Tranh đang chơi trò gì, đành phải đè ép tiếng rống giận, cười cười: "Cô Nguyễn, cô cũng đừng phùng má giả làm người mập*, mức tiêu phí ở chỗ này cũng không phải chỉ có mấy trăm tệ là có thể làm được, đến lúc đó coi như cô khó chịu."
(*Phùng má giả làm người mập (打肿脸充胖子) ý để chỉ trích những người làm chuyện vượt quá khả năng của mình.)
Tô Hợp đi qua phía người gọi mình.
Tổ bốn người ban bá: "..."
-
Chút việc nhỏ xen giữa này, Sơ Tranh hoàn toàn không để trong lòng.
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đi vào, an bài tốt vị trí.
Sơ Tranh ngồi một mình một bên, bắt chéo chân, tay khoác lên trên ghế dựa, ngồi thập phần đại lão: "Tùy tiện chọn."
"Cô... cô ơi, chỗ này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791028/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.