Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tiểu yêu lảo đảo nghiêng ngã chạy ra khỏi viện tử.
"Ngươi chờ một chút!"
Dư Tô đuổi theo cô ấy.
Thân thể tiểu yêu phát run, đáy mắt tràn đầy sợ hãi: "Còn... Còn muốn thế nào nữa? Các ngươi hối hận rồi?"
Dư Tô kéo cô ấy, nhét một cái túi nhỏ vào trong tay cô ấy: "Đại lão bảo ta đưa cho ngươi, ngươi tìm một nơi an toàn hấp thu đi, chẳng mấy chốc nội đan sẽ ngưng tụ ra lần nữa, đại lão muốn nội đan của ngươi chắc chắn là có chuyện cần dùng, cô ấy là một yêu quái tốt."
Dư Tô nói xong cũng trở về viện tử.
Tiểu yêu sờ đồ trong túi... Nội đan?
Không chỉ có một viên?
Cô ấy có chút mờ mịt nhìn về phía toà tứ hợp viện kia.
…
Sơ Tranh đưa nội đan cho Tầm Ẩn, Tầm Ẩn cũng có chút ngoài ý muốn.
Nội đan lớn chừng bằng ngón cái, mượt mà có ánh sáng, đang nhấp nhô trên đầu ngón tay trắng nõn của Tầm Ẩn, ánh sáng xuyên qua, giống như trong suốt.
Tầm Ẩn chậm rãi nắm chặt: "Xem ra ngươi vẫn để ý ta nhiều hơn một chút."
Sơ Tranh: "..."
Thẻ người tốt có bệnh gì thế?
"Không có việc gì nữa chứ?"
Tầm Ẩn nằm nghiêng trên giường mỹ nhân, y phục hoa lệ phức tạp làm nổi bật lên dung mạo kinh diễm tuyệt sắc của hắn, tựa như mỹ nhân đi nhầm thời không.
"Ngươi không hỏi ta xem, cần cái này làm gì sao?" Tầm Ẩn cố ý kéo dài âm cuối, chỗ sâu trong đôi mắt cất giấu ác ý, giống như một tên thợ săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790816/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.