Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phòng giải phẫu.
Ngôn Ngộ ngồi một mình dưới đất, phía trên chính là thi thể, nhưng hắn giống như không có cảm giác, trầm mặc ngồi.
Ong ong ong...
Điện thoại trong túi không ngừng rung lên.
Âm thanh kia vang lên rồi lại ngừng.
Ngừng rồi lại vang lên.
Rốt cuộc, người trên đất khẽ động, hắn chậm chạp lấy điện thoại ra.
Cái tên trên màn hình điện thoại, làm tròng mắt hắn rốt cuộc cũng có chút tiêu cự.
"Bảo bảo..." Ngôn Ngộ khàn khàn kêu một tiếng: "Xin lỗi, anh đang làm việc."
"Em ở bên ngoài." Người ở đầu dây bên kia nói.
Ngôn Ngộ nhìn ra phía cửa, giống như có thể nhìn xuyên thấu qua cánh cửa đóng chặt, nhìn thấy người bên ngoài.
Hô hấp của Ngôn Ngộ có chút ngưng trệ, hắn đứng dậy đi tới cửa.
Cửa là tự động, nhưng thật lâu sau hắn vẫn không dám đè xuống nút bấm mở cửa.
Ngôn Ngộ nhìn sang bên cạnh một chút, mượn thủy tinh thu liễm lại thần sắc có chút âm trầm đáng sợ trên mặt, sau đó đè xuống nút bấm mở cửa.
Sơ Tranh đứng ở vị trí cách cửa mấy mét, tùy ý dựa, bên cạnh là một gốc cây, sức sống dạt dào màu xanh biếc, làm cô gái cũng có vẻ bừng bừng sức sống.
Ngôn Ngộ trầm mặc đi qua, kéo tay cô dắt về phòng làm việc của mình.
Hắn rót cho Sơ Tranh cốc nước, thấy Sơ Tranh không nhận, nói: "... Không hạ thuốc, yên tâm."
Nói rồi hắn uống một ngụm, sau đó lại đưa cho Sơ Tranh.
Sơ Tranh không nhận: "Em không hoài nghi anh, chỉ là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790788/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.