Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trải qua mấy ngày lần mò, Ngôn Ngộ phát hiện Sơ Tranh chỉ muốn giam giữ hắn, không có bất kỳ suy nghĩ muốn thương tổn hắn, hay là mục đích gì khác.
Cô chỉ đơn thuần muốn nhốt hắn.
Nhưng Ngôn Ngộ không thể không thừa nhận, cô trừ ngẫu nhiên nói chuyện hơi đâm người ra, thì cô đối với mình vô cùng tốt.
Ngôn Ngộ không biết nếu như lúc này người bị nhốt ở đây là cô, thì mình có thể làm được như thế hay không...
Có lẽ mình sẽ bởi vì cô không phối hợp, mà xuất hiện các loại tình huống không thể khống chế.
Thậm chí có khả năng bởi vì mất khống chế, mà tổn thương cô.
"Điện thoại của Thẩm Tứ Minh."
Ngôn Ngộ hoàn hồn, chẳng biết Sơ Tranh đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, đưa điện thoại tới trước mặt hắn.
Thẩm Tứ Minh gọi hơn mười cuộc điện thoại, Sơ Tranh phiền đến không chịu được, lúc này mới đưa vào cho hắn nghe.
Ngôn Ngộ liếc nhìn cô một cái, nhận điện thoại, chủ động ấn loa ngoài.
"Có việc?"
Thẩm Tứ Minh mở miệng liền nói: "Cậu bên kia vẫn chưa kết thúc nữa à? Cậu mau chóng về đi, có vụ án nạn nhân tử vong giống y đúc vụ án cậu điều tra, tôi lập tức đưa hồ sơ vụ án qua đây, cậu tranh thủ thời gian trở lại cho tôi!"
Lúc trước giọng điệu của Thẩm Tứ Minh luôn cà lơ phất phơ, nhưng lần này lại phá lệ nghiêm túc.
"... Ừ, biết rồi." Ngôn Ngộ cúp điện thoại.
Hắn nhìn về phía Sơ Tranh: "Anh cam đoan với em, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790787/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.