Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Liên Quỳnh và Sơ Tranh đàm phán không thành, Liên Quỳnh thở phì phò rời đi.
Trần Phi chờ bên ngoài nhà lao, thấy Liên Quỳnh ra, vội vàng nghênh đón: "Điện..."
"Cho hắn chết ở bên trong luôn đi."
Trần Phi cả kinh đến nỗi đổ một tầng mồ hôi lạnh: "Điện hạ nói cẩn thận, Vĩnh Yên hầu còn chưa..."
Nơi này còn có người đó!
Điện hạ, ngài chú ý chút trường hợp có được không hả?
Hôm nay vốn dĩ không nên đến!!
"Ai nói lão thất phu kia." Liên Quỳnh liếc Trần Phi một cái.
Suy nghĩ của Trần Phi khẽ chuyển, nghĩ đến con tin Vệ Quốc cũng bị nhốt bên trong, lập tức sáng tỏ.
"Điện hạ, sao con tin Vệ quốc lại chọc giận ngài rồi?"
"Không sao cả."
Liên Quỳnh khí thế hung hăng leo lên xe ngựa.
Trần Phi hơi ngờ vực, đi đến bên cạnh cửa sổ xe: "Điện hạ, còn muốn để con tin Vệ quốc..."
"Muốn cái gì mà muốn, trở về!"
Trần Phi càng thêm ưu sầu.
Nếu điện hạ thật sự thích nam tử thì làm sao bây giờ!
...
Sơ Tranh nói không bao lâu cô sẽ được thả ra, quả nhiên chuyện của Vĩnh Yên hầu vừa dứt, cô liền được thả ra.
Hoàng đế triệu cô đến yết kiến.
Thăm dò hỏi cô một số chuyện liên quan tới Vệ quốc, Sơ Tranh lấy câu "không biết, không rõ ràng lắm" trả lời.
Đổi thành người khác, có lẽ đã bị kéo ra chém đi chém lại mấy lần rồi.
Sơ Tranh ứng phó với hoàng đế xong, mang theo Tiểu Sơn Tử hồi cung.
Sơ Tranh không nghĩ tới người Vệ quốc có lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790624/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.