Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Vĩnh Yên hầu diệt cướp trở về, vừa mới vào cửa thành, liền bị cấm quân bao vây.
Vĩnh Yên hầu vẻ mặt đần độn bị mời vào cung.
Liên Quỳnh vừa vặn đi từ trong cung ra, trông thấy Vĩnh Yên hầu bị áp giải, có chút ngoài ý muốn.
"Đi nghe ngóng xem xảy ra chuyện gì."
"Dạ."
Trần Phi lập tức đi nghe ngóng tin tức.
Chuyện này truyền đi rất nhanh trong cung, Trần Phi không phí chút sức lực nào, đã dễ dàng hỏi thăm ra được.
Liên Quỳnh ngồi cạnh ao sen, đang dùng đao khắc khắc đồ vật trong tay —— sở thích mới.
Mảnh gỗ vụn rơi vào trong nước hồ, dẫn tới cá chép thỉnh thoảng ló đầu ra.
"Điện hạ." Trần Phi vội vàng tiến đến.
"Nghe được?" Nam tử hờ hững hỏi.
"Vĩnh Yên hầu có ý đồ tạo phản, bị người vạch trần, bệ hạ tìm ra long bào ở phủ Vĩnh Yên hầu, còn có rất nhiều vàng bạc châu báu... Không chỉ có như thế, trong phủ còn tìm ra được một số thư tín, Vĩnh Yên hầu cấu kết với Vệ quốc, số vàng bạc châu báu đó đều là do Vệ quốc tặng Vĩnh Yên hầu."
Liên Quỳnh dừng đao khắc lại: "Tin tức chuẩn xác không?"
Trần Phi: "Bệ hạ nổi cơn thịnh nộ, đã bắt giam Vĩnh Yên hầu, hiện tại đang phái người đến phủ Vĩnh Yên hầu bắt người."
Liên Quỳnh tiếp tục điêu khắc, hàng mi dài buông xuống ngăn trở nét lương bạc nơi đáy mắt hắn, môi mỏng hơi giương lên: "Bớt đi kha khá việc cho ta."
"Điện hạ, ngài không cảm thấy việc này rất kỳ quái sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790623/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.