Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đường lên núi vốn đã không dễ đi, hơn nữa mưa to như trút nước, đường núi trở nên trơn trượt, càng khó đi hơn.
Sơ Tranh kéo lấy áo choàng thuận tay lấy ở đạo quan, ỷ vào lúc này không có ai, cũng không để ý hình tượng gì đó, có thể đi ổn là được.
"Người ở đâu?"
【 Tiểu tỷ tỷ xin hãy tự lực cánh sinh được không? 】
"Được thôi."
Sơ Tranh quay người đi về.
【... Tiếp tục đi lên. 】 Vương Giả rất không có cốt khí khuất phục.
Sơ Tranh đi theo chỉ thị của Vương Giả, nhưng đi cả nửa ngày vẫn không nhìn thấy người, Sơ Tranh hoài nghi Vương Giả đang trả thù, cho mình đi vòng vèo chơi.
【 Tiểu tỷ tỷ, ta là một hệ thống rất chính trực, sẽ không làm loại chuyện này! 】 Vương Giả rất là tức giận: 【 Sao cô có thể hoài nghi ta như vậy chứ? 】
"Ồ, vậy mi nói xem, sao ta đi lâu như thế rồi mà vẫn chưa tới?"
【 Thẻ người tốt vốn ở cách cô xa như vậy mà! 】 Vương Giả thở phì phò nói.
"Ồ."
Nhưng ta vẫn nghi ngờ mi chơi ta.
【...】
Vương Giả tức giận đến mức xém chút offline.
【 Ở ngay phía trước. 】
Vương Giả ném ra câu nói này, trong nháy mắt bỏ chạy, nó cần phải đi tìm hệ thống sát vách tâm sự nhân sinh.
Sơ Tranh chuyển qua một chỗ rẽ, liền nhìn thấy bóng người đứng sững ở bên kia.
Nơi xa là phương hướng hoàng thành, hắn đứng yên nhìn ra xa.
Mưa bụi mông lung, thân hình nam tử dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790619/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.