Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Em xác định không phải mình gặp quỷ chứ?"
"..."
"Đây chính là lý do em đến trễ?"
"..."
Tấn Thần ngậm miệng, cậu vẫn đừng nói lời nào thì hơn.
Bằng không thì sớm muộn gì cũng sẽ bị anh ruột nhà mình làm tức chết.
"Anh, anh thật sự muốn tham gia à?"
Người đàn ông không đáp lời, cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, kim đồng hồ không hề động, dừng lại ở 2 giờ 30 phút rạng sáng.
Tấn Thần thấy thế thì khẽ nhíu mày, muốn nói gì đó, lại sợ nói nhầm, kìm nén đến mức khó chịu.
Người đàn ông cầm áo khoác, tùy ý khoác lên người, tự mình chống lên ghế sofa, ngồi vào xe lăn.
Tấn Thần đứng nhìn, không có ý tứ muốn giúp đỡ.
Sau khi ngồi xuống, người đàn ông chậm rãi nói: "Gia giáo của Tấn gia em bỏ đi đâu rồi?"
"Anh, rõ ràng bọn họ không có ý tốt, anh làm gì..."
Thanh âm của người đàn ông rất bình thản, giống như thần tiên không màng thế sự: "Chút chuyện nhỏ này, không cần để trong lòng."
Tấn Thần: "..."
Đây mà là thần tiên cái mẹ gì, đây rõ ràng là ma quỷ!
Tấn Thần đẩy xe lăn ra ngoài, ấn thang máy —— tầng 12.
Đáy lòng Tấn Thần có chút kích động, nói không chừng còn có thể nhìn thấy tiểu tiên nữ của mình đó!
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ.
"Em tư xuân?"
Người đàn ông ngay cả đầu cũng không quay lại, tựa hồ đã biết Tấn Thần có cái đức hạnh gì.
Tấn Thần trợn mắt trừng một cái: "Em tuổi này tư xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790537/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.