Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Bất luận loại thú gì, cũng sẽ có thời kỳ động dục, cho dù hắn là hung thú, cũng không ngoại lệ.
Chẳng qua thân là hung thú, khoảng cách giữa các thời kỳ động dục của hắn tương đối dài.
Mấy vạn năm mới có một lần như vậy.
Cái thứ như dục vọng này, Tuyết Uyên tự nhận rằng mình khống chế rất tốt, cho dù là đến thời kỳ động dục, hắn cũng sẽ không có phản ứng quá lớn.
Nhưng mà vừa rồi...
Giờ phút này Tuyết Uyên chỉ muốn tìm một chỗ chui vào.
"Sao thế?" Sơ Tranh lại hỏi lần nữa.
"Không, không sao." Tuyết Uyên nói: "Ngươi sờ đủ chưa?"
"Ngươi uống đủ chưa?" Sơ Tranh không trả lời, mà hỏi ngược lại hắn.
"..."
Đương nhiên là chưa!
Nhưng bây giờ hắn chỉ muốn mau chóng rời khỏi cô!
"Ngươi sờ đủ rồi thì ta ra ngoài trước." Tuyết Uyên trượt xuống dưới giường.
Sơ Tranh bắt lấy hắn, nghiêm túc nói: "Ta chưa sờ đủ."
Lông lông mềm mại sao mà sờ đủ được!
Đặt ở chỗ này, ta có thể sờ một năm!
Không thể bỏ qua!
Chém hắn!
Phi!
Sờ hắn!
Tuyết Uyên trợn mắt há mồm: "Ngươi có biết xấu hổ không?"
"Chuyện này và việc ta sờ đuôi ngươi có liên quan gì đến nhau?" Sơ Tranh vô cùng thật lòng thỉnh giáo.
"..."
Tại sao không liên quan?
Người biết xấu hổ, sao lại cứ sờ đuôi người khác như thế chứ!?
"Ngươi... ta... cái này..."
Sơ Tranh kéo hắn về: "Đừng lộn xộn."
Tuyết Uyên bị Sơ Tranh ôm thật chặt, cái đuôi còn bị cô nắm lấy, nhiệt độ trên ngón tay, từ trên cái đuôi truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790523/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.