Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh tìm một người, một người nhìn có vẻ tốt hơn người vừa rồi.
Không sụp đổ khóc sướt mướt.
"Nàng ta tên là Tịch Lan sao?" Sơ Tranh hỏi.
"Tịch Lan... Tịch Lan..."
Sơ Tranh hỏi một chút, biểu cảm của người kia bỗng nhiên biến đổi, trong miệng bắt đầu không ngừng lặp lại cái tên này.
"Là nàng... Là nàng... Nàng là ma quỷ!" Nữ nhân bỗng nhiên bắt lấy Sơ Tranh, con mắt trợn lên vô cùng lớn: "Chính là nàng, là nàng hại chết người trong thôn chúng ta!"
"Ừ." Sơ Tranh bị lắc đến có chút choáng đầu.
Yên bình mà nói chuyện, động thủ động cước làm gì nha!
"Ngươi biết đồ ma quỷ kia sao?"
"Hiện tại biết rồi." Tịch Lan tiểu mỹ nhân này, không yên bình làm tiên nữ của mình đi, chạy đến thôn hoang vắng lừa bán nam nhân, cũng không biết suy nghĩ thế nào.
Chẳng lẽ Thanh Tiêu không thể thỏa mãn nàng ta sao?
Phụ nhân đột nhiên ra sức đẩy Sơ Tranh ra, thanh âm cũng thay đổi: "Ngươi biết mà ngươi còn tìm nàng!! Ngươi cũng là ma quỷ!!"
Sơ Tranh: "???"
Có quan hệ gì với ta chứ?
"Có ai không!! Chính là nữ nhân này bắt nam nhân của chúng ta đi. Nàng là ma quỷ, có ai không bắt lấy nàng, để nàng trả nam nhân của chúng ta về!!"
Phụ nhân không có dấu hiệu nào bắt đầu gào thét.
Sơ Tranh ngơ ngác đứng tại chỗ vài giây, sau đó xoay người rời đi.
Nếu còn không đi thì cô liền bị tên điên công kích.
...
Sơ Tranh rời khỏi thôn Đỗ Hồi, nhìn về phía trên núi.
Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790513/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.