Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Rầm ——
Cửa lớn bị người phá tan, Chử Mậu giật mình, thấy Tang Mộng lảo đảo nghiêng ngã tiến vào, hắn lập tức đứng dậy.
"Tang Mộng, em sao thế?"
Tang Mộng dựa vào cửa ra vào, đôi cánh màu đen lập tức xuất hiện.
Trên cánh có mấy vết thương, lúc này đang không ngừng chảy máu.
"Em... em làm sao thế này?" Chử Mậu nhanh chóng đi đóng cửa lại: "Ai làm em bị thương thành như vậy?"
Trong trí nhớ của Chử Mậu, Tang Mộng luôn rất lợi hại.
Sắc mặt Tang Mộng tái nhợt: "Sơ... Sơ Tranh."
"Sao... sao có thể?" Không phải Chử Mậu không tin, mà là trong trí nhớ của Chử Mậu, Thiên sứ thủ hộ kia, cũng không lợi hại bằng Tang Mộng.
Bằng không thì cuối cùng cô cũng không bị bọn họ chém mất cánh.
Tang Mộng nói: "Cô ta đột nhiên trở nên rất lợi hại."
Chử Mậu truy vấn: "Không phải em nói mất đi cánh là mất đi tất cả sao?"
Sao lại trở nên lợi hại như vậy?
Cô trở nên lợi hại...
Có thể tới tìm mình báo thù không?
Nghĩ tới đây, đáy lòng Chử Mậu càng sốt ruột hơn.
Nhưng mà Tang Mộng cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc này cô ta còn đang bị thương, không có tinh lực trả lời vấn đề của Chử Mậu.
Chử Mậu cũng phát hiện Tang Mộng bị thương không nhẹ, nhanh chóng dìu cô ta vào trong phòng.
...
Sở Vụ bị lạnh mà tỉnh.
Quần áo ẩm ướt dính trên người, gió lạnh thổi qua, lạnh tới thấu xương.
Hắn chống tay xuống đất ngồi dậy, bên cạnh là hồ nước đang gợn sóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790457/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.