Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh đứng đối diện tấm gương, dùng tư thế gian nan, quan sát vết thương trên lưng mình.
Vết thương nhìn có chút đáng sợ.
Dù sao nguyên chủ cũng là Thiên sứ thủ hộ, cho dù bây giờ là người bình thường, thì năng lực hồi phục cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, hai ngày nữa chắc là sẽ tốt thôi.
Sơ Tranh mặc quần áo vào.
Gió thổi làm tấm rèm cửa bay lên.
Đèn trong căn phòng đồng thời vụt tắt.
Sơ Tranh nhìn qua gương, trông thấy đôi cánh màu đen từ từ xuất hiện ngoài cửa sổ.
Cánh thật lớn nha!!
Sống!
Ta còn chưa đi tìm ngươi, ngươi lại dám tìm tới cửa!
Chó chết!
Dám chém cánh ta!
Sơ Tranh quay người, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Tang Mộng ngoài cửa sổ.
Tang Mộng rơi vào ban công, đôi cánh biến mất, hai người cách tấm rèm bay múa đối mặt với nhau.
Tang Mộng là Đọa Lạc Thiên Sứ, trên người cô ta phát ra hơi thở của tử vong.
Nếu như con người nhìn chằm chằm vào cô ta lâu một chút, thì sẽ sinh ra suy nghĩ về cái chết.
Tang Mộng cười lạnh, giọng điệu mang theo chút kinh ngạc: "Ngươi thật sự còn sống."
"Vui lắm à."
Tang Mộng: "..."
Chử Mậu nói Sơ Tranh thay đổi, Tang Mộng không tin lắm.
Thế nhưng lúc này Tang Mộng không thể không tin.
Nữ sinh trước mặt này, nếu như không phải vẫn là gương mặt kia, thì Tang Mộng sẽ hoàn toàn không cảm thấy cô chính là Sơ Tranh.
"Không chết cũng không sao." Tang Mộng cũng không để biến hóa của Sơ Tranh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790456/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.