Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tạ Xu giống như vừa nghe thấy chuyện gì đó buồn cười lắm, trực tiếp cười ra tiếng.
"Quân cô nương, ngươi nói đùa cũng nên có mức độ chứ, một tên phế nhân như ta, làm sao có lực lượng mà mất khống chế."
Nếu như hắn có lực lượng, thì còn có thể rơi vào hoàn cảnh này hay sao?
Nhưng mà trong xe ngựa rất yên tĩnh, đến ngay cả Vô Địch luôn bay nhảy, lúc này cũng yên lặng ngồi xổm ở trong góc.
Trong mắt Thiên Cẩm Thử trừ đồng tình ra thì cũng chỉ có đồng tình.
Nhân loại đẹp mắt này thật đáng thương.
Đồng bệnh tương liên a.
Vẻ mặt Thẩm Diêu Dạ cũng rất nặng nề nhìn hắn.
Tạ Xu nhìn về phía Sơ Tranh, con ngươi đen nhánh như mực đậm lan tràn, làm cho người ta vừa nhìn một cái là đã cảm thấy lạnh.
Sơ Tranh ấn đầu hắn lên vai mình: "Không sao, đừng sợ."
"Tạ công tử." Thẩm Diêu Dạ nói: "Ngươi không biết trong thân thể ngươi có thứ gì sao?"
Tạ Xu đột nhiên dựa sát mặt vào Sơ Tranh, không trả lời Thẩm Diêu Dạ.
Thẩm Diêu Dạ chớp mắt, chậm rãi nói: "Nghe đồn Trọng Tuyết Dạ Nguyệt có được lực lượng có thể hiệu lệnh thiên địa, 5 năm trước, Quân gia liên hợp với hai nhà khác, muốn có được cái lực lượng này, cho nên Trọng Tuyết Dạ Nguyệt hủy diệt."
Tạ Xu giơ tay ôm lấy eo Sơ Tranh, trào phúng lên tiếng: "Nếu như Trọng Tuyết Dạ Nguyệt thật sự có sức mạnh như vậy, thì cần gì phải hủy diệt."
"Đúng vậy." Thẩm Diêu Dạ nói nhỏ một tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790402/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.