Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nhắc nhở của Tạ Xu rõ ràng đã chậm.
Một người bên kia động, người bên cạnh bị đụng vào, lôi kéo, dồn dập ngã vào trong gió.
Huyền khí tựa hồ không hề có tác dụng với loại gió này... bất kể có công kích thế nào, cũng không hề có hiệu quả.
Đúng thế, đây là gió.
Ở khắp mọi nơi.
Sơ Tranh: "..."
Thật là dọa người a!!
Bất động bất động ta bất động
Trước mắt Sơ Tranh đột nhiên tối sầm lại.
Tạ Xu giẫm lên gió, đi đến trước mặt cô, nâng tay cô lên.
Vết máu trong lòng bàn tay vẫn đang rỉ máu, Tạ Xu kéo tay cô, hơi cúi đầu xuống, đầu lưỡi liếm qua miệng vết thương.
Sơ Tranh: "..."
Ta, ta không thể ăn.
Tạ Xu hơi ngước mắt, cánh môi dính máu đỏ bừng, hắn duỗi đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm một cái, động tác kia giống như bị người ấn xuống nút quay chậm.
Máu tươi, mỹ nhân.
Có một loại mị hoặc, mê luyến lòng người không thể miêu tả thành lời.
Một giây sau, thân thể Tạ Xu mềm xuống.
Gió ngừng.
Sơ Tranh kéo Tạ Xu ôm vào ngực.
Làm ta sợ muốn chết.
【... Tiểu tỷ tỷ, cô đánh ngất hắn, thích hợp sao? 】 Rốt cuộc là ai dọa người chứ!
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Bằng không thì chờ hắn hắc hóa à?"
Bây giờ không đánh ngất thì còn chờ đến khi nào.
【...】 Ngăn cản thẻ người tốt hắc hóa không phải ngăn như cô đâu!!
Gió dừng, mây tạnh, lôi ngừng.
Trời đất lâm vào trong tĩnh mịch.
Đám người phía sau mặc dù toàn thân đầy máu, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790401/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.