Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Không re-up dưới mọi hình thức.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Pằng pằng pằng ——
Tiếng thét và tiếng súng đạn xen lẫn vào nhau.
Sơ Tranh nằm trên mặt đất băng lãnh, mờ mịt nhìn trần nhà.
Cô đang ở đâu đây?
Đoàng đoàng đoàng ——
Rầm rầm ——
Tiếng súng và tiếng nổ không ngừng vang lên, cực kỳ chói tai.
Thật ồn ào!
Ồn muốn chết!
Sơ Tranh tiện tay quơ lấy đồ vật bên người, ném về phía bên cạnh, nhưng chút âm thanh nhỏ này hoàn toàn bị tiếng súng bao phủ.
Sơ Tranh có chút phát điên, âm thanh này mãi không dứt, ồn ào quá!
Người bên ngoài đang làm gì thế! Tạo phản sao?!
Sơ Tranh đứng lên, ánh mắt đảo qua bốn phía, lúc này cô đang ở trong một căn phòng.
Lúc Sơ Tranh đứng dậy thì cảm thấy thân thể có chút mềm nhũn, cô phải chống vào bên cạnh mới đứng vững được.
Căn phòng không lớn.
Cũng không có thứ gì, chỉ là một mảng hỗn độn, bụi bẩn phủ kín. Cô đi đến bên cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài.
Ở xa xa có ánh lửa và màn khói dày đặc bốc lên, tiếng súng vang lên liên miên không dứt.
Sơ Tranh: "..."
Đang chiến tranh thật đấy à?
Có, có chút dọa người nha.
"A —— "
Sơ Tranh nhìn theo tiếng thét xuống phía dưới lầu, dưới đó có một đám người đen nghịt đang đuổi theo một người nào đó, người kia bị xô ngã, sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Cứu mạng... Cứu mạng... Cứu... A..."
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh mặt không đổi sắc kéo màn cửa lại.
Má ơi! Hù chết con rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790229/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.