Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
#Không re-up dưới mọi hình thức.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Hạ Hàn lại đẩy Sơ Tranh lên ghế sofa hôn một hồi lâu, hai người náo loạn đủ rồi, Sơ Tranh mới đứng dậy đi hâm nóng đồ ăn cho hắn.
Hạ Hàn rất tò mò: "Tiểu mỹ nhân, chỗ này là em làm hả?"
"Không có hứng thú."
Nấu cơm là chuyện phiền toái như thế, cô điên mới đi làm à.
Hạ Hàn: "Vậy em cảm thấy hứng thú với cái gì?"
Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên người hắn, Hạ Hàn chờ mong nhìn cô, cho là cô sẽ nói cảm thấy hứng thú với hắn.
Kết quả cô lại lắc đầu: "Không có."
Hạ Hàn: "..."
"Anh thì sao?" Hạ Hàn chỉ vào mình.
"Anh thế nào?"
"Em không có hứng thú với anh sao?"
"Anh là của em rồi, tại sao em phải cảm thấy hứng thú với anh nữa?"
"Nếu em không có hứng thú với anh, thì sao lại cảm thấy anh là người của em?"
Chẳng lẽ không phải cảm thấy hứng thú trước rồi mới thích à?
"Anh chính là của em." Sơ Tranh rất đúng lý hợp tình hung dữ với hắn.
Hạ Hàn: "..."
Hạ Hàn cảm thấy Sơ Tranh lúc này rất giống một con sư tử đang bảo vệ lãnh địa của mình, đặc biệt đáng yêu.
Hắn tiến lên hôn cô một chút: "Được, là của em."
Sơ Tranh ghét bỏ đẩy hắn ra: "Ăn cơm của anh đi."
Hạ Hàn thấp giọng cười, vui vẻ ăn cơm dưới cặp mắt dữ dằn của Sơ Tranh.
Tiểu mỹ nhân thật đáng yêu.
Càng nhìn càng thấy đáng yêu.
Hạ Hàn ăn cơm xong, không cho Sơ Tranh thu dọn bát đũa, mà tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790228/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.