Edit: Na
Beta: LoBe
___
#01#
"Cha mẹ con ly hôn, một người ra nước ngoài phát triển thị trường, một người sang Châu Âu tái giá."
Thời điểm nghe câu nói đó, Tần Quy Vân mới bảy tuổi. Cậu bé ngồi trên chiếc ghế ăn, chân còn không chạm đất, trên khuôn mặt trắng mềm không có lấy một tia cảm xúc, môi mỏng khẽ mím lại.
Ánh mắt cậu bình thản nhìn ông nội, âm thanh mềm mại nhưng ngữ khí lại không hề có một tia gợn sóng: "Đây là chuyện của bọn họ, để bọn họ tự quyết định đi."
Ông nội cũng vô cùng lạnh nhạt: "Ông cũng rất bận, về sau sẽ có nhóm bảo mẫu đặc biệt đến phụ trách sinh hoạt của con, có việc gì thì gọi cho ông."
Sau khi nói lời này xong, ông xoay người đi, nhân viên ở đứng sau lưng Tần lão gia cũng lạnh nhạt đi theo. Chỉ còn lại một mình Tần Quy Vân ngồi ở đó nhìn bàn ăn rộng lớn. Cậu bé đạm mạc rũ mắt nhìn đồ ăn trên bàn. Rất lâu sau, Tần Quy Vân đột nhiên giơ đôi tay trắng nõn, lạnh lùng hất cả bàn ăn xuống đất. Âm thanh đổ vỡ vang lên.
Cuối cùng trong không gian yên tĩnh đáng sợ này cũng có cảm giác náo nhiệt rồi.
Tất cả đều đi đi, dù sao cậu cũng không quan tâm.
___
Cả giới giải trí đều ngăn nắp lượng lệ. Fans của Tần Quy Vân càng ngày càng đông. Cũng ngày càng nhiều lời khen dành cho anh. Nhưng đối với Tần gia đều chẳng có gì quan trọng. Thậm chí Tần Quy Vân cũng biết, mấy cái danh hiệu ảnh đế ấy căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742838/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.