Lật Manh dại ra một hồi mới hồi thần. "Này......"
Cố Nặc lười nhác cầm lấy con dao nhỏ mới mở đồ hộp. Lưỡi dao phản chiếu ra ánh sáng, ánh lên khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên, còn có hàm răng trắng tinh lành lạnh anh chậm rãi lộ ra.
"Không thích, vậy giết đi."
Lật Manh: Này CMN chính là tổng tài bá đạo bá vương ngạnh thượng cung, dưa hái xanh không ngọt cũng muốn giật xuống giải khát, không thích anh anh liền hắc hóa cho em xem, vạn năm luôn cứng đây sao?
Cô cảm thấy, quyển sách này vốn dĩ đã đủ ít liêm sỉ rồi, không ngờ còn xuất hiện tình tiết rớt liêm sỉ toàn diện nữa.
Hệ thống đâu? Không ra quản sao?
Lật Manh lại nghĩ, thôi, lười đi lăn lộn chuyện liêm sỉ của Cố Nặc giảm xuống. Dù sao thì qua một đoạn thời gian nữa, anh khôi phục ký ức rồi sẽ phát hiện cô là nữ phụ ác độc, trực tiếp đẩy cô cho tang thi ăn thôi.
Cốt truyện nát thành chó má gì thì đâu liên quan đến một diễn viên quần chúng dến tiền mua cơm hộp cũng không có như cô.
Lật Manh suy nghĩ cẩn thận rồi, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Anh muốn làm gì thì làm, bạn bè nam nữ được, loạn luân cũng được, anh vui là tốt rồi."
Ai bảo ngươi là vai chính chứ, vai chính chính là đặc quyền, cũng chính là ánh hào quang.
Đến việc từ tang thi biến thành người chỉ mất một giây, không có kì quá độ gì, cách hành văn không có logic như vậy, cô rối rắm tốn sức làm ra vẻ.
Cố Nặc cụp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742730/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.