Bị trúng độc?!!!
Mọi người trong cung đều lan truyền rằng người hạ độc là y. Nhưng ai cũng nói độc đó khiến bệ hạ không cứng được. " Xương An Diệp" đáng lẽ bị lôi ra chém đầu lâu rồi. Nhưng mà y lại là ngoại tôn của quốc sư. Về vấn đề sinh lý này, vẫn có thể cứu chữa. Nên tạm thời được bỏ qua.
Nhưng bây giờ nghe Giang Uẫn nói như vậy.
Quả nhiên là có liên quan. Không phải là y phát hiện mà là trực giác mách bảo.
Ngay từ đầu trước khi y xuyên qua, Giang Uẫn với " Xương An Diệp" hẳn là rất thân. Lần đó ở ngự hoa viên, Giang Uẫn tỏ vẻ thân thiết như vậy cơ mà.
Vậy chuyện hạ độc, nếu chỉ liên quan tới mình y thì có lẽ không có vấn đề gì nhưng thêm Giang Uẫn lại thành một việc vô cùng khó khống chế.
Cẩn thận nghĩ lại một chút. Xương An Diệp cảm thấy đầu óc trở nên thông minh lạ thường.
Xương An Diệp nhìn sườn mặt nghiêm nghị của Đông Triêu Duẫn, có lẽ việc y hạ độc hắn là thật nhưng căn bệnh truyền ra thì lại là sai.
Đông Triêu Duẫn nghe đến lời này mặt không đổi sắc: “ Thừa tướng là muốn tạo phản sao?!”
Một câu nói hờ hững nhưng lại ẩn chứa uy áp rất lớn. Giang Uẫn nào có sợ, hắn mỉm cười: “ Bệ hạ quả nhiên khác người. Đoán một cái liền trúng phóc.”
“ Thừa tướng quá lời. Ta làm sao mưu dũng bằng ngươi, chờ đợi ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, ta đoán là ngươi còn muốn chờ thêm mấy năm nữa. Nhưng sao lại đổi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024405/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.