Xương An Diệp vắt chéo chân trên cây, ngầm nhẩm thời gian. Thời gian cũng không lâu nữa là nữ chính xuất hiện. Y phải làm gì đó. Dựa theo cốt truyện thì nữ chính này tuy nói là có họ hàng với vú nuôi Lăng Uy Huyền nhưng thực ra nàng ta còn có một thân phận khác, chỉ sợ Xương gia có khi cũng không thể đối đầu nên y mới có chút lo lắng.
" Ca ca. Ta không lên được." Lăng Uy Huyền từ lần sang hôm đó đã 10 ngày đều tìm cớ đến Xương phủ tìm Xương An Diệp chơi đùa nhưng sự thật thì chúa mới biết.
Xương An Diệp ngồi trên cành cao, hua hua cái chân: " Ta kéo ngươi lên nha."
Lăng Uy Huyền ngước lên cao nhìn y, chỉ thấy một mỹ thiếu niên đẹp như hoạ, khí chất thanh cao, đôi mắt tinh nghịch như có hàng ngàn ánh nắng sáng đến chói chang, thiếu niên thuần khiết nở nụ cười rạng rỡ dưới nắng ban mai.
Lăng Uy Huyền cả người run lên, trong lồng ngực cũng nảy sinh ra một loại cảm xúc lạ lẫm, tim đập đến khẩn cấp nhanh.
" Nè, ta không kéo ngươi lên nữa nhé?" Xương An Diệp chìa tay muốn giúp mà hắn cứ ngẩn người.
Lăng Uy Huyền sửng sốt một chút, che giấu tâm tình mà chuyển đề tài: " Ca ca, ta muốn đi bắt cá. Ca ca đi với ta đi."
Xương An Diệp nhảy xuống, mặt nhăn như khỉ: " Trời lạnh muốn chết, tuyết rơi đầy kia kìa, người lại muốn đi bắt cá?! "
Được rồi, là hắn viện lý do không đúng. Lăng Uy Huyền cúi đầu tủi thân. Xương An Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024294/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.