Vì Diệp Trăn bị bệnh nên lúc đi học luôn uể oải ỉu xìu, hiếm có khi cô không ngồi thẳng lưng nghe giảng, mà thay vào đó là lại chống cằm lên bàn để làm bài kiểm tra.
Thỉnh thoảng còn ho khan vài tiếng, xì mũi.
Đường Trạch không nhìn được nữa: “ Này mọt sách, em mau về ký túc xá nghỉ ngơi trước đi, để anh xin nghỉ cho em.”
Diệp Trăn nói: “ Chỉ là cảm lạnh nhỏ thôi mà, xin nghỉ làm gì chứ, em cũng không phải là người yếu đuối như vậy. Hơn nữa em không thể nghỉ học được, nếu như em nghỉ học thì sẽ phải tìm thời gian khác để học bù, vừa kiểm tra hàng tháng lại phải vừa ôn tập, em không có đủ thời gian.”
Đây quả thật chỉ là một trận cảm nhỏ đối với Diệp Trăn mà thôi, lần trước ký chủ còn trực tiếp bị phỏng đến sưng phổi, suýt chút nữa là mất mạng.
Cô không để việc này ở trong lòng khiến cho Đường Trạch tức đến ngứa răng, càng không quen nhìn Lý Đào hơn.
Lý Đào vốn rất thích Đường Trạch, tuy rằng đã bị anh đe dọa nhưng cô ta vẫn không thể ngừng nhìn lén anh như cũ, thậm chí đây còn là lần đầu tiên mà cô ta được nói chuyện với anh nhiều nhất. —— Thường ngày, cô ta chỉ có thể mượn cớ thu bài tập tiếng Anh để nói chuyện với Đường Trạch, nhưng Đường Trạch lại gần như luôn phớt lờ cô ta.
Vì vậy, có vài lần cô ta đã ngẫu nhiên nhìn lén Đường Trạch, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt hung ác của đối phương thì đều nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874131/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.