Mãi cho đến tiết tự học vào buổi tối, Đường Trạch mới một thân mồ hôi nhễ nhại đi vào nhà tắm tắm rửa rồi cà lơ phất phơ trở lại lớp với mái tóc ướt nửa đầu.
Anh liếc nhìn cô gái đang vùi đầu vào làm bài tập, một chân móc ghế dựa màu lam ra ngồi xuống, anh cao lớn mà còn cố ý dựa vào người cô, ép chặt Diệp Trăn vào trên tường, cô nhíu mày nhìn anh, anh biết rõ còn cố tình hỏi: “ Này mọt sách, em lại làm bài tập nữa à.”
Diệp Trăn ừ một tiếng, nghiêm túc nói: “Còn có kỳ thi hàng tháng.”
Đường Trạch nhìn sườn mặt trắng nõn mềm mại của cô gái, đôi mắt đen tròn xoe được che đậy bởi cặp kính đen tròn, lông mi vừa cong vừa dài, ở bên cô một thời gian, tốt xấu gì thì cô cũng là một cô gái nhỏ xinh đẹp.
Anh cười thanh, vỗ lên đầu cô gái, “ Hãy cố lên nhé.”
“Ừ!” Cô nhìn anh, “Vậy thì anh ra ngoài đi, đừng cản trở em làm bài tập.”
Đường Trạch: “……”
Nhìn anh đã chiếm một nửa bàn học của cô.
Người luôn được nâng niu trong lòng bàn tay, lần đầu tiên Đường ngũ thiếu bị ghét bỏ.
Anh hừ một tiếng rồi bỏ đi.
Cứ tưởng mọt sách nhỏ lại muốn giảng cho anh nghe để anh chăm chỉ học tập hơn, tiến bộ hơn mỗi ngày.
Kết quả là lại ghét bỏ anh.
Anh nhìn mọt sách đang nghiêm túc học bài, liên tiếp có hai buổi tự học, dù một cái liếc mắt cô cũng không thèm cho anh một cái, anh lén lút nấp dưới gầm bàn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874130/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.