Hạ Kỳ Như lang thang ở bên ngoài tới gần trưa mới về. 
Lần này cô rút kinh nghiệm không đi cửa "phụ" nữa cứ nhằm cửa chính mà vào, người hầu thấy cô như nhìn thấy cứu tinh. 
- thiếu phu nhân cô về rồi. 
Hạ Kỳ Như gật đầu với cô ấy rồi nhìn ngó xung quanh. 
- Lục Cửu đâu rồi? 
- cái đó...đại thiếu gia với tiểu thiếu gia đang giao lưu với nhau ở trong nhà bếp ạ. 
"..." 
Xong. 
Sáng đi vội quá quên mất còn có thằng nhóc Hạ Lăng ở nhà. 
Mà Lục Cửu với Hạ Lăng chính là nước với lửa. 
Cho nên có đứa liền nhanh chóng đi vào nhà xem tình hình. 
- em về rồi sao? 
Lúc Hạ Kỳ Như đi vào, Lục Cửu đang nhàn nhã uống trà, vẫn là một thân quần âu áo sơ mi kia, chỉ là tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cổ áp có hơi nhàu một chút, còn lại đều không có vấn đề gì. 
Mà đối diện hắn là thằng nhóc Hạ Lăng. 
Cũng không biết hai người giao lưu kiểu gì mà ánh mắt thằng nhóc bây giờ đều là lửa đạn, lúc nhìn thấy cô đi vào ấm ức không thôi. 
- chị, hắn bắt nạt em. 
"..." 
Chị biết rồi. 
Nhưng biết là một chuyện, còn dạy dỗ thì vẫn phải dạy dỗ. 
- Hoàng Minh, Lục Cửu sau này sẽ là chồng chị, là anh rể của em, em sau này đừng đối đầu với anh ấy nữa. 
Lục Cửu nghe vậy, cơn tức từ tối qua liền tiêu tan không còn một mảnh, ánh mắt nhìn cô càng thêm thâm tình. 
Hạ Lăng lại ngược lại, cậu nhóc sốc tới mức quên cả đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650484/chuong-182.html