Hạ Kỳ Như sợ Lục Cửu tỉnh dậy sẽ tìm mình tính sổ, cho nên mới sáng sớm đã chạy khỏi phòng rồi. 
Lục Cửu ức gần chết. 
Hay lắm. 
Giỏi lắm. 
Giờ đã dám xuống tay với hắn rồi cơ à. 
Hoàng Tiểu Hạ, em được lắm. 
Lục Cửu đang nghe tin cô ở dưới phòng khách liền giết thẳng xuống đó. 
Nhưng hắn vừa chạy xuống, lại được tin cô đi ra ngoài mua đồ rồi. 
Lục Cửu: "..." 
- đại thiếu gia, thiếu phu nhân tự có tính toán của mình, cậu không cần lo lắng quá đâu. 
Chú Ngôn ở bên cạnh thấy hắn sắp bạo phát liền đi tới khuyên nhủ. 
Lục Cửu nghe vậy liền âm u nhìn ông. 
Chú Ngôn à, chú còn nhớ chú là người của ai không vậy? 
Chả trách cô ấy có thể tự tung tự tác như vậy hóa ra là có sự giúp sức của chú ấy. 
- chú Ngôn nửa năm tới chú không cần lãnh lương nữa đâu. 
Chú Ngôn: "..." 
Ông chỉ khuyên cậu một câu thôi mà, có đến nỗi không vậy. 
Chú Ngôn đau lòng gần chết mà ngoài mặt vẫn phải cười. 
- đại thiếu gia, cậu vui là được. 
Lục Cửu quay sang nhìn ông, cuối cùng ngồi xuống yên lặng chờ cô vợ nhỏ nhà mình. 
- haha, đáng đời anh. 
Lục Cửu vừa ngồi xuống liền nghe thấy tiếng cười nói châm chọc phát ra từ phòng bếp. 
"..." 
Vì sao lại nghe thấy giọng nói của thằng nhóc Hoàng Minh ở ở đây vậy? 
Lục Cửu bán tín bán nghi đứng dậy đi vào phòng bếp xem. 
- chào. 
Lúc Lục Cửu đi vào, Hạ Lăng đang ngồi ngoan ngoan trong phòng bếp mà nhàn nhã uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650483/chuong-181.html