ha ha...không cần đâu. 
Tiểu Hạ đơ người mấy giây mới phản ứng lại mà từ chối Lục Cửu, hắn lại một bộ dáng đó là lẽ đương nhiên mà nói. 
- cần. 
"..." 
Tiểu Hạ mím môi, sau cùng vẫn lấy hết dũng khí ra nói. 
- nhưng mà em thấy có hơi vội vã rồi, anh vẫn chưa chính thức theo đuổi em, hai chúng ta cũng chưa có hẹn họ lần nào đâu. 
- được, nghe theo ý em hết. 
Lục Cửu suy ngẫm hồi lâu, sau cùng cũng gật đầu, nhưng hai tay vẫn ôm cô như cũ. 
Tiểu Hạ thấy hắn cố ý không thả tay liền tự chui ra khỏi vòng tay của hắn rồi cẩn thận dịch ra phía sau một chút, thấy khoảng cách giữa hai người vẫn còn gần liền dịch thêm một chút,..mãi cho đến khi Tiểu Hạ dịch đến sát mép giường Lục Cửu mới giơ ta kéo cô lại gần mình. 
- ngủ đi. 
Tiểu Hạ có hơi mất tự nhiên, theo bản năng đẩy hắn ra, ai biết lại động vào vết thương của người đối diện chứ. 
- em xin lỗi. 
Lục Cửu bị đau thì nhíu mày, liền giữ chặt lấy hai tay cô. 
- nếu em không muốn ngủ, vậy chúng ta có thể làm chút chuyện khác. 
Tiểu Hạ: "..." 
Vậy thì không cần. 
... 
Tiểu Hạ phần vì sợ chạm vào vết thương của Lục Cửu, phần sợ động loạn làm nổi lên thú tính của hắn, cho nên cả đêm đều duy trì một tư thế không dám nhúc nhích, cũng không dám ngủ luôn. 
Lục Cửu thì ngược lại, hắn dường như không có phòng bị đối với cô, chỉ cần cô không phản kháng lại còn quấn băng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650466/chuong-164.html