Tưởng tượng thì tốt đẹp lắm, nhưng hiện thực quá phũ phàng. 
Vừa ôm cô đến giường thôi mà vết thương ở bụng hắn đã vỡ ra tiếp rồi. 
Nếu còn thật sự làm tiếp e là sẽ có thảm án xảy ra mất. 
Lục Cửu: "..." 
Trời muốn diệt hắn mà. 
Tiểu Hạ nhìn hắn với vẻ đồng cảm. 
- để em đi gọi chú Ngôn. 
Lục Cửu như dẫm phải than hồng, lập tức dãy nảy nói. 
- không cần, em băng bó cho tôi đi. 
Gọi chú ấy về để hiểu lầm càng thêm chất chồng à? 
Tiểu Hạ: "..." 
- Ò. 
- tôi nhấn mạnh lại lần nữa tôi và chú Ngôn không có gì cả, nếu em còn hiểu lầm nữa thì tôi hôn em đấy. 
Lục Cửu vừa nói xong, thấy người đối diện đưa tay lên che miệng mình liền cười đắc ý. 
Hừ, để xem sau này cô còn dám nghĩ lung tung nữa không? 
Tiểu Hạ nhìn hắn âm thầm bĩu môi. 
Cô nghĩ ở trong đầu hắn cấm thế nào được. 
Tưởng dọa thế thì cô sợ chắc. 
"..." 
- mà sao anh lại bị thương vậy? 
Tiểu Hạ nhìn vết thương ở bụng hắn, hình như là bị dao đâm thì phải. 
- bất cẩn một chút. 
Lúc đó nhận được tin em trai cô vẫn còn sống, đã tìm được vị trí nên mới đến đó tìm người, không ngờ tới thằng nhóc đó thấy hắn liền điên cuồng tấn công, hắn không muốn cậu ta bị thương nên mới bị đâm ngược lại. 
Có lẽ cậu ta hiểu lầm hắn là người hại chết cả nhà mình nên mới có thái độ thù địch như thế. 
Nhưng mà Lục Cửu không muốn cô biết cho nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650465/chuong-163.html