cô gái, cô tên là gì vậy? 
Không khí trong xe đang giương cung bạt kiếm, người đàn ông ngồi ở ghế phụ kia đột nhiên lên tiếng, Hạ Kỳ Như liếc nhìn hắn ta một chút, lạnh nhạt nói ra một cái tên. 
- Lạc Tuyết. 
- Lạc tiểu thư, cô có thể nói cho tôi biết cô vì sao lại ở khu trung tâm đó không? 
Người kia lại tiếp tục hỏi, ban nãy bọn họ cứu người hoàn toàn là theo bản năng, sau thấy cô quá mức kỳ lạ nên không thể không đề phòng. 
- kiếm đồ ăn. 
Người đàn ông: "..." 
Cô nhóc này có phải mới từ trong rừng đi ra đúng không, nếu không tại sao cô lại có vẻ mặt bình thản như thế chứ. 
Kiếm đồ ăn? 
Lại còn ở nơi đó? 
Lẽ nào cô thật sự là quái vật trà trộn vào đây sao? 
Người đàn ông nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ kia ra khỏi đầu, cô chỉ là hơi kỳ lạ một chút, cũng không thể vì vậy mà kết luận cô bị quái vật chiếm xác được, nhưng sinh vật bên cạnh cô thì sao đây? 
Vì thế người đàn ông quyết định thương lượng với cô, chỉ cần cô chịu để sinh vật kia ở lại, bọn họ sẽ đưa cô trở về căn cứ của mình. 
Hạ Kỳ Như trầm mặc hồi lâu, sau cùng cũng đồng ý. 
Đến khi cô quay lại sinh vật tiến hóa kia đã không còn bóng dáng đâu nữa, người đàn ông kiểm tra trên rađa mấy lần, không thấy dấu vết của quái vật ở xung quanh, lúc này mới yên tâm đưa cô đi cùng. 
Sau cũng không biết vì lý do gì mà suốt quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650431/chuong-129.html