Tiểu Hắc không khuyên nhủ được Hạ Kỳ Như liền quyết định chui lại vào nhẫn không gian, từ ngày trở lại trang viên này, chỉ cần nó ló mặt ra lần nào, Cảnh Thiên nhất định sẽ bắt nó lần đó, cho nên nó ngoài chạy vào nhẫn không gian thì không còn cách nào khác nữa.
Rất bi ai mà.
Haiz...
Chỉ hy vọng tiểu chủ nhân và Cảnh Thiên sớm hòa hợp với nhau để nó không phải chịu tình cảnh này nữa thôi.
Không phải có câu "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, người không thích nhau đến mấy ở gần nhau rồi cũng sẽ yêu" hay sao?
Nó không tin tiểu chủ nhân lại có thể mãi lạnh nhạt với một người hết lòng yêu thương, bảo vệ mình được.
Hạ Kỳ Như nghe nỗi lòng của Tiểu Hắc thì khịt mũi tỏ vẻ xem thường.
Vậy thì cô sẽ chứng minh cho nó thấy, nhận định này là một sai lầm lớn.
Tiểu Hắc: "..."
Hạ Kỳ Như nói chứng minh thì sẽ chứng minh thật.
Thế nên cuộc sống thường ngày của hai người này không hề giống một đôi tình nhân mà giống như kẻ thù gặp mặt, hết chiến tranh nóng đến chiến tranh lạnh, từ đấu võ mồm đến lôi cả vũ khí hạng nặng vào.
Cả trang viên sắp bị hai người này hủy hoại gần hết rồi, nhất là mấy cây cảnh xung quanh trang viên, thảm không nỡ nhìn thẳng.
Nhưng người gây ra chuyện này lại không chịu chút ám ảnh tâm lý nào, ngược lại càng phá càng thuận tay, chỉ có đại quản gia là thật sự thương xót cho chúng nó.
Mấy cây cảnh đó dù sao cũng đã có tuổi đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650402/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.