Sáng ngày hôm sau, lúc Hạ Kỳ Như tỉnh dậy đã là buổi chiều rồi, cô uể oải vươn vai một cái, lại theo thói quen định sang phòng Cảnh Thiên ngó hắn một chút, sau thấy hướng cửa phòng không đúng mới nhớ ra tối qua mệt quá nên ngủ ở đây luôn, vì thế cô lại liếc nhìn xung quanh tìm kiếm. 
Cảnh Thiên đã dậy từ lâu, hắn hiện đang ngồi ở bên của sổ, cũng không biết ngẩn người ở đó bao lâu rồi. 
Lúc Hạ Kỳ Như đi qua hắn còn không phát giác ra, cho đến khi cô ngồi xuống đối diện hắn, tầm mắt của hắn mới có tiêu cự trở lại. 
- em dậy rồi? 
- anh lại đang nghĩ gì nữa vậy? 
Đừng nói với cô là hắn còn chưa từ bỏ ý định đổi tên nhé? 
Cảnh Thiên nhìn cô vẻ mặt hơi phức tạp. 
- Nguyệt Vy, anh không ra khỏi căn phòng này được. 
- anh định đi đâu sao? 
Ánh mắt Hạ Kỳ Như nhìn Cảnh Thiên đột nhiên trở nên nguy hiểm, nhưng bởi vì cô quá mức bình tĩnh nên Cảnh Thiên cũng không nghĩ nhiều, thật thà đáp. 
- anh muốn làm bữa sáng cho em. 
- thật sao? 
- đúng vậy. 
Hạ Kỳ Như lúc này mới đứng dậy cùng hắn đi đến cửa, bình tĩnh đẩy hắn ra ngoài, lại bình tĩnh nói. 
- Cảnh Thiên có phải anh gặp ảo giác không? 
- không thể nào. 
Cảnh Thiên vẻ mặt tràn đầy khó tin. 
Vì sao lại không bị nữa vậy? 
Nơi này có quỷ à?!? 
Rõ ràng ban sáng nơi này còn giống như có bức tường vô hình ở đây, ngăn cản hắn ra ngoài cơ mà, vì sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650375/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.