Đúng như lời Triệu thúc nói, sau một thời gian dài tích cực trị liệu, chân của Cảnh Thiên bắt đầu có khởi sắc. 
Đến ngày thứ 10 đã có thể đi lại được, nhưng vẫn phải dùng gậy chống. 
Suốt quá trình đó đều chỉ có thị nữ kia và Triệu thúc là ở bên chăm sóc, Hạ Kỳ Như hoàn toàn không thấy bóng dáng, sau nhiều lần hy vọng rồi lại thất vọng, Cảnh Thiên dần không hỏi về cô nữa mà bắt đầu tích cực điều trị hơn. 
Dù vậy nhưng mỗi lần cửa phòng mở ra, hắn đều sẽ vô thức ngẩng đầu lên nhìn, thấy người đến không phải là cô lại bình tĩnh cúi đầu xuống. 
Thất vọng càng nhiều, quyết tâm muốn đứng lên một lần nữa của hắn càng cao. 
Nếu cô đã không đến tìm hắn, vậy thì hắn sẽ tự đi tìm cô. 
Cảnh Thiên không hề biết thực ra Hạ Kỳ Như vẫn thi thoảng đến thăm hắn, chỉ là lúc hắn đã ngủ rồi mà thôi. 
Cô giờ cũng không tiện gặp người lắm, lâu lâu ra ngó xem hắn một tý đã là cực hạn của bản thân rồi. 
Hơn nữa cô không biết giận sao? 
Hở tý là đòi bỏ nhà ra đi, mỗi lần bỏ nhà đi đều nhếch nhác trở về. 
Hạ Kỳ Như cảm giác như bản thân đang trông một đứa trẻ to xác vậy. 
Nếu không phải sinh mệnh cô và hắn có mối liên hệ với nhau, Hạ Kỳ Như đảm bảo có đánh chết hắn cô cũng không thèm quan tâm. 
... 
- thiếu cung chủ, thương thế trên người Cảnh Thiên công tử sắp lành lại rồi, đến lúc đó ta sợ không giấu được hắn nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650356/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.