- ngươi đừng lấy vẻ mặt kia nhìn ta thế, nhìn xem ta mua gì cho ngươi nè, siêu ngon nhé.
Hạ Kỳ Như uy hiếp xong lại lấy ra thêm mấy xâu kẹo hồ lô ra dụ dỗ, Cảnh Thiên thấy kẹo hồ lô hai mắt liền lóe sáng nhưng vẫn do dự nhìn cô.
- có tính thêm vào tiền nợ không?
Hạ Kỳ Như rất bất đắc dĩ nói.
- không thêm, ngươi cứ yên tâm ăn đi.
Cảnh Thiên lúc này mới cầm lấy xâu kẹo hồ lô ăn ngon lành, nhoáng cái đã xử hết năm xâu, Hạ Kỳ Như nhìn hắn một hồi nói.
- ngươi không sợ đau răng à?
- răng ta rất tốt, mà ngươi còn nữa không?
Cảnh Thiên ăn xong thì liếm môi một cái vẻ thèm thuồng, Hạ Kỳ Như lắc đầu, chậm rãi lấy ra một bát nước thuốc.
- nhưng ngươi có thể uống cái này.
Cảnh Thiên: "..."
Cô nhất định đang cố ý chơi hắn.
Hắn, không, uống.
- không uống vết thương sẽ không khỏi, không khỏi sẽ không đi kiếm tiền trả ta được đâu.
"..."
Trước uy áp của đồng tiền, dân nghèo Cảnh Thiên rất ấm ức mà uống cạn bát thuốc kia.
Hạ Kỳ Như nhìn vẻ mặt cam chịu của hắn, tự dưng lại thấy đáng yêu.
Nhìn thế này...chắc không hắc hóa nổi đâu ha!
...
Thời gian sau đó Cảnh Thiên vì muốn hồi phục nhanh mà cực kỳ chăm chỉ uống thuốc, thay băng đều đặn.
Chẳng mấy chốc mấy vết thương kia liền bắt đầu mọc da non rồi.
- nhóc con ngươi tên gì vậy?
Cảnh Thiên nghĩ quen biết cũng lâu, chí ít tên chủ nợ là gì mình cũng nên biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650335/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.