Sáng hôm sau, không khí trong lành và yên ả của ngôi làng nhỏ được ánh nắng ban mai làm bừng sáng. Ba mẹ
Kiều và Doãn Kì đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị rời nhà đi ra đồng còn nhóc kia thì đi học. Sau khi kiểm tra mọi thứ, mẹ Mai Vũ khẽ mở cửa phòng ngủ của con gái để dặn dò vài câu.
- Mẹ và ba đi ra đồng nhé. Có gì thì gọi điện cho mẹ. Ở nhà nhớ ăn sáng đầy đủ!
Bà thì thầm, không muốn đánh thức hai cô gái đang ngủ say.
Đáp lại chỉ là tiếng thở đều đều của Mai Vũ và Hà Linh. Mẹ Kiều khẽ cười, đóng cửa phòng lại, rồi cả ba người rời khỏi nhà.
Không lâu sau, Hà Linh thức giấc, mắt còn hơi ngái ngủ nhưng vẫn nở một nụ cười nghịch ngợm khi nhìn thấy Mai Vũ vẫn đang nằm ngủ ngon lành, ôm lấy gối.
- Dậy đi, con sâu lười! Hà Linh lay bạn mình, giọng trêu chọc.
Mai Vũ lầm bầm trong giấc ngủ, xoay người sang phía khác, nhưng Hà Linh không dễ dàng bỏ cuộc. Cô vén chăn lên và nhéo nhẹ vào tay bạn, khiến Mai Vũ rên lên một tiếng, mắt nhắm nghiền nhưng miệng lẩm bẩm:
Cho mình ngủ thêm chút nữa thôi mà...Không được! Dậy ngay! Hà Linh nói, kéo mạnh cánh tay Mai Vũ.Mình muốn đi thăm quan ngôi làng này! Cậu phải dẫn mình đi chứ!Nghe vậy, Mai Vũ cuối cùng cũng miễn cưỡng mở mắt, nhìn Hà Linh với ánh mắt lười biếng nhưng đầy chiều chuộng:
- Rồi rồi, dậy ngay đây... Sao cậu phiền thế nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735202/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.