Chương trước
Chương sau
"các ngươi đây là như vậy đối với con tin, đối với phạm nhân?"
Vốn là Bắc Lăng quốc thân vương ,lại kiêm có dã tâm xâm lược Đào Hoa quốc ,không phải giờ nên ngồi trong nhà lao chịu khổ sao? Tại sao bọn họ lại có hẳn một tòa nhà riêng để ăn uống linh đình hội họp thế này?
"các ngươi như vậy là không được!" Tô Hành ở giáo huấn sứ giả.
"..." Sứ giả .
Thân vương ở giữa bữa tiệc vui vẻ uống say. Thấy có người tới, cũng không nhìn rõ là ai, làm trò phất tay.
"tới, tới hầu hạ bản vương rót rượu! Các ngươi Đào Hoa quốc không phải còn muốn ở chỗ ta đòi một cái hiệp nghị sao ? "
"đúng vậy! Nhưng mà vương gia à, bọn họ chỉ là cái nữ tử quốc, muốn nhiều rụt rè a! "
"một đám nữ nhân cũng học đòi theo chúng ta mặc quần, đứng nói chính sự. Chính là... " Theo sau là tiếng cười nói mỉa mai.
Một cái hạ thần uống say nịnh nọt đáp lời. Theo sau một đám cũng ha ha, ngươi tới một câu, ta tới một câu ,hoàn toàn không coi Tô Hành cùng sứ giả ra gì .
Tô Hành theo phái hành động, thấy một đám ồn như cái chợ vịt. Tháo giầy, phi chuẩn, từng cái gục. Tiệc tàn. Tĩnh lặng.
Sau đó nàng ta lại lấy giấy bút, viết gì đó. Đem dấu đỏ ra, để từng tên đã ngất xỉu ấn tay xuống. Xong việc, liền đem tờ giấy cho sứ giả .
"..." sứ giả : thật đúng là nhanh, gọn, nhẹ!
"đợi đã, cái này đình chiến hiệp nghị chỉ có 5 năm gia hạn? "
"như vậy là đủ rồi! "
Một cái quốc gia nhỏ bé muốn sống sót thì phải tự lực tự cường. Năm năm đủ để bọn họ chuẩn bị .
...
Cái này hiệp nghị tuy có đám con tin đóng dấu bảo đảm, nhưng cũng cần thông qua Bắc Lăng quốc người đảm bảo. Bắc Lăng quốc nhận được một trương hiệp nghị, không cần thư từ qua lại , trực tiếp kéo quân tới biên giới tuyên chiến.
Ở trên cổng thành Đào Hoa quốc , Tô Hành cùng sứ giả, bên cạnh đám con tin bị trói . Đối diện với ba mươi vạn đại quân của Bắc Lăng quốc, dẫn đầu là trẻ tuổi hoàng đế.
Sứ giả cố nén bình tĩnh , nói.
"Ta đã cho người gửi thư tín về phía nữ hoàng cầu quân chi viện . Ngươi cố gắng cầm chân họ ít nhất một tuần ! "
Tô Hành còn chưa đáp lời, đối diện Bắc Lăng quốc tuổi trẻ hoàng đế, khí thế hăng hái.
"hoàng thúc, ngươi yên tâm, ngươi hôm nay không may mắn hy sinh ,trẫm sẽ vì ngươi triệt hạ cái này thành trì để báo thù! "
"bệ hạ , ngươi nói vậy là có ý gì? " Thân vương.
"cái này tiểu quốc Đào Hoa quốc dám bắt cóc ngươi làm tin, uy hiếp Bắc Lăng quốc nhượng bộ, ký kết hiệp ước hòa bình ngắn hạn. Trẫm là vua của một nước, sao có thể để chuyện nhỏ này trong lòng. Huống hồ, ngài là ta hoàng thúc, càng không thể để người khác khống chế. Cho nên, ngươi phải vì quốc gia hy sinh tại đây! "
"!!!" Thân vương nghe xong, cũng không ngồi yên. "ngươi cái này bất hiếu cháu trai, muốn bản vương ngồi đây chờ chết?"
"nghĩ đến hoàng thúc trước đây làm ra nhiều việc mờ ám ,hôm nay có hy sinh coi như lấy công chuộc tội. Trẫm nhất định sẽ ghi tên ngươi vào sử sách, sau khi dẹp loạn Đào Hoa quốc này! "
Trẻ tuổi hoàng đế cùng thân vương càng nói thì càng xé mặt nhau, căn bản không nhường nhịn.
Tuổi trẻ hoàng đế không nghĩ cùng thân vương nói nhảm phí thời gian. Trực tiếp hạ lệnh. " Xông lên! Triệt hạ cái thành này cho trẫm! "
Sứ giả: ....Tiêu rồi!!!!
Vút!
Tiếng tên xé gió thổi qua. Cát bụi mù mịt bốc lên .
Đợi tuổi trẻ hoàng đế nhìn rõ tình hình. Tô Hành đang ở cầm mũi tên kề cổ hắn.
"....Trẫm nghĩ lại.... Chúng ta chạy nhanh ký hiệp ước gì đi! "
Tô Hành hạ mũi tên, nhanh nhẹn đem dấu đỏ, ấn tay hoàng đế xuống, thu giấy.
"..." Hoàng đế .
Hắn vốn chỉ định nói vậy để câu giờ chờ cứu viện. Nhưng nhìn xung quanh, toàn quân đã ngã xuống từ bao giờ.
Tô Hành lượn lờ một vòng buồn bực không thôi.
Chị gái : Tại sao đám người này đi đánh trận mà không mang tiền?
Hệ thống : tại sao họ đi đánh trận mà phải mang tiền ???
Chị gái : tiền mua mệnh a .
Hệ thống :....
Cục than ở trong nhảy nhót .
"lão đại, ta ngửi thấy mùi thức ăn~ "
"bọn họ trong lòng suy nghĩ, sau khi đánh hạ các ngươi thành trì muốn đem toàn bộ nữ nhân về hưởng dụng! "
"ta ăn bọn chúng được không? "
Con sâu vẫy cái đuôi nhỏ. "Pi~" (nó cũng muốn có một chân ).
Tô Hành không nói nhiều, trực tiếp một đấm, đánh ngất tuổi trẻ hoàng đế . Lại quay sang nói với sứ giả.
"xử lý bọn hắn đi! "
"..." sứ giả : cảm giác chính mình là cái người dọn rác!
----
Hiệp nghị muốn có hiệu lực thì cần thời gian ngâm dấm. Cho nên Tô Hành kiến nghị sứ giả hộ tống con tin cùng hoàng đế Bắc Lăng quốc về kinh trải nghiệm "lạc thú".
Cái gọi là "lạc thú" , chính là trải nghiệm cảm giác người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu . Để hoàng đế Bắc Lăng quốc lắc lư vài ngày Đào Hoa quốc, vừa thăm thú quốc gia, vừa được người ta nịnh nọt, vừa được người ta khinh bỉ, mỉa mai, nói móc một phen. Tuổi trẻ hoàng đế đương nhiên hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà có Tô Hành ở, hắn cũng không động thủ được. Hết một tuần dạo chơi, nữ hoàng đem hắn tiễn về nơi sản xuất.
Tuy rằng Bắc Lăng quốc hoàng đế ở chỗ bọn họ làm con tin uất ức một thời gian, nhưng nữ hoàng cũng không thực sự làm gì quá đáng. Dù sao Bắc Lăng quốc tài nguyên không đếm xuể, Đào Hoa quốc nhỏ bé căn bản không sánh bằng, nếu hoàng đế ở chỗ họ ra cái vấn đề, thì Bắc Lăng quốc có thể tùy ý kiếm cớ khởi binh đánh sang.
Nữ hoàng muốn trọng thưởng cho Tô Hành. Gì đó quyền cao ,chức tước đều bị nàng khước từ.
"vậy ngươi nghĩ muốn cái gì? " Nữ hoàng.
"..." Tô Hành : Dù sao cũng sớm rời đi, thứ gì đó đều là vướng bận, không cần thiết.
Nữ hoàng vẫn không bỏ cuộc. Có sứ giả kiến nghị, liền đưa ra một đề nghị.
"nếu không mảnh đất ngươi mua, liền đem toàn quyền sở hữu cho ngươi đi! "
"kia, tạ nữ hoàng! " Nhân gia là một nước chi chủ, vẫn phải nói cho đúng lễ nghĩa.
Cái gọi là toàn quyền sở hữu, chính là biến thành đất tư nhân, sau này hoàng thất không can thiệp ,không thu thuế. Nữ hoàng làm như vậy, muốn mượn cái danh ban ơn, để móc nối quan hệ với Tô Hành . Dù sao có nàng ta ở, cái kia hiệp nghị mới có tác dụng, kia tuổi trẻ hoàng đế Bắc Lăng quốc mới không dám ngo ngoe xâm phạm.
...
"ngươi đã hứa là muốn bồi ta? Ngươi không được nuốt lời! "
Vừa mới xong việc trở về, Vân Tranh liền đem Tô Hành nhào vào ôm lấy.
"..." Tô Hành : đại ca, ngươi đây là làm cái gì? Người không biết, còn tưởng chúng ta phu thê tình thâm .
Sứ giả đưa tiễn Tô Hành nhìn thấy một màn này, cười hiểu chuyện, đem không gian nhường cho hai người.
Tô Hành giờ mới nhớ ra. Hình như, đúng là có cái nhiệm vụ phụ của phụ.
Ta chạy giờ kịp không?
Hệ thống :....
Xin hãy để nó an tĩnh làm người !
"ngươi có cái gì nguyện vọng, ta giúp ngươi thực hiện! " Tô Hành.
Hình như có tới tận ba cái lận. Hy vọng nó đơn giản, thực tiễn một chút!
[...] Hệ thống trầm mặc x1.
"ta... ngươi ở bên ta nhiều một lúc là được rồi! " Vân Tranh.
"..." Tô Hành.
Tô Hành đang ở đếm thời gian. Đã ba mươi giây trôi qua, sao thang nhiệm vụ còn chưa nhảy số?
[...] Hệ thống trầm mặc x2.
Nói chuyện yêu đương cùng người mù ,nó vì Vân Tranh bi ai sâu sắc !
Vân Tranh đối với từng hành động trước kia của Tô Hành đều để trong lòng. Mà hắn đối với nàng cũng có một chút rung động, cho nên muốn xác nhận.
...
Tô Hành ở ngày thứ hai trở thành lãnh chủ vùng này ,liền gọi tới cái lão bản, chưởng quầy.
"các ngươi tới hạn đóng thuế! "
"..." các lão bản.
Này cùng lúc trước kia Tô Hành là lão bản, thu tiền ở cửa hàng không khác là bao!
"nhưng mà chúng ta.... vừa mới mua cửa hàng, lấy đâu ra tiền? " các lão bản.
"vấn đề không lớn! Các ngươi biết ta có cái phu quân? " Tô Hành.
"..." các lão bản : vậy hắn liên quan gì?
"hắn gần nhất tâm trạng không tốt, các ngươi giúp ta chiếu cố hắn nói, tiền thuế liền miễn đi! " Tô Hành không nói rõ ràng, là miễn nhiều ít, vẫn là miễn hết. Cơ mà các lão bản nghe, đây chính là cơ hội ,liền chạy nhanh nắm bắt.
Có bọn họ một đám tai mắt, ở nàng rời đi, thời khắc quan trọng cũng có thể giúp đỡ hắn tránh nạn đi.
----
Bắc Lăng quốc kia tuổi trẻ hoàng đế không chết tâm, biết Vân Tranh hiện tại đang ở Đào Hoa quốc ,liền sai người cho hắn truyền tin, muốn hắn tiếp tục vì quốc gia cung cấp tình báo.
Thư tín vừa tới, Vân Tranh liền tìm Tô Hành nói.
"vậy ý ngươi đâu? " Tô Hành.
"ta... " Vân Tranh. Thực ra hắn muốn biết ý nàng.
"ta chỉ có một nguyện vọng, từ nay về sau ngươi đừng cùng người của quốc gia đó giao lưu gì nữa! Không hơn! " Tô Hành.
"được! " Vân Tranh được Tô Hành thông báo liền thoải mái đồng ý.
Ting!
[nhiệm vụ phụ 2: thực hiện nguyện vọng của Vân Tranh (1/3)]
Chị gái :....???
Không phải nói thực hiện nguyện vọng của hắn sao?
Cái kia thang nhiệm vụ kỳ quái, Tô Hành ở nghĩ cách xử lý nó. Hôm sau liền đem tới một chồng sổ sách ,giấy tờ ,đẩy tới trước mặt Vân Tranh.
"làm cái lãnh chủ, quản lý lãnh công việc quá nhiều, ngươi giúp ta xử lý một chút! "
"được! "
Tuy Vân Tranh không biết tại sao Tô Hành đang từ một cái thương nhân, liền biến thành lãnh chủ . Nhưng nếu là nàng ấy có việc cần giúp, hắn liền nguyện ý làm gì đó đi.
Ting!
[nhiệm vụ phụ 2: thực hiện nguyện vọng của Vân Tranh (2/3)]
Chị gái :...???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.