(Kể từ chương 21 sẽ có sự sửa đổi văn phong, vì Pi dùng AI để giảm việc Lậm QT, Pi cũng hy vọng sẽ nhận được góp ý để sửa Lậm QT ạ)
Diêm Vương đang nhìn Nam Lăng Tử, có linh hồn bay tới, vội vàng bẩm bảo: "Diêm Vương, Thiên giới phái người xuống đây tìm ngài!"
Hàng lông mày Diêm Vương cau chặt, nét mặt hơi tối đi. Rồi thờ ơ lệnh cho linh hồn kia mang Nam Lăng Tử đi.
Diêm Vương quay đầu rời khỏi, giữa đường thì dừng lại. Ông ta vung tay, một làn khí đen tỏa ra, khí đen tan biến để lộ hình dáng Diệu Phương Sinh.
Diệu Phương Sinh thì ngã lăn xuống đất, từ từ ngẩng đầu nhìn Diêm Vương. Dù linh hồn đã tổn thương vì hoa bỉ ngạn c.ắ.n xé, vẫn gắng gượng chất vấn: "Tại sao? Nam Lăng Tử không có lỗi gì, sso phải cùng tôi chịu khổ?"
Bao lâu nay nàng vẫn bù đắp những lỗi lầm mình gây ra, kẻ trước mặt lại giấu kín sự tồn tại của phu quân nàng, lợi dụng chàng cả trăm năm.
Còn nàng chẳng hay biết, cứ bên cạnh người khác cho chàng đau lòng thêm. Chưa từng nhận ra phu quân đứng đằng sau nhìn mình.
Khi chàng ngã xuống vì cứu nàng, nàng chỉ thấy thương người tốt lại bạc mệnh... Nàng đã sai, chẳng đáng để chàng đợi chờ lâu đến thế.
Từng giọt lệ rơi đầy gương mặt Diệu Phương Sinh, đáng tiếc Diêm Vương không hề để tâm. Ông ta lạnh nhạt nói: "Ngươi quên mất rồi sao? Năm xưa ngươi hoài thai ngã xuống vực, con ta giúp ngươi mẫu tử bình an... Nó tốn hết âm lực cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-nhan-ay-van-rat-yeu-nang/5021292/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.