Đối với người vợ trước Trình Xuân Nha, trong lòng Mộ Thượng Thành chỉ có sự chán ghét.
Đặc biệt là khi sự nghiệp của Trình Xuân Nha ngày càng phát triển, Mộ Thượng Thành lại càng thêm căm ghét.
Dựa vào đâu mà một người đàn bà hắn đã bỏ đi lại có thể sống tốt hơn cả hắn chứ? Cũng may là Nam Tích đã bị hắn và Xuân Thiến nắm chặt trong lòng bàn tay, nếu không trong lòng Mộ Thượng Thành chắc chắn sẽ còn khó chịu hơn nữa.
Hừ! Giỏi kiếm tiền thì có ích gì.
Chỉ cần người làm cha như hắn có thể khống chế được con gái, thì khối tài sản khổng lồ mà Trình Xuân Nha kiếm được sau này chắc chắn cũng sẽ thuộc về hắn ta mà thôi.
Còn về đứa con gái Nam Tích.
Dù sao cũng là con gái ruột của mình, nếu nói Mộ Thượng Thành hoàn toàn không thương yêu thì cũng không thể nào.
Có điều, so với cô con gái út, vị trí của con gái lớn trong lòng Mộ Thượng Thành hoàn toàn không thể sánh bằng.
Cũng chính vì thế, khi biết con gái lớn có thể hiến thận cho con gái út, Mộ Thượng Thành chỉ thấy vui mừng chứ không hề nghĩ đến việc con gái lớn thiếu một quả thận thì cơ thể sẽ bị ảnh hưởng thế nào.
Mộ Thượng Thành ở lại bệnh viện thêm một lúc rồi về nhà nấu cơm, dặn Trình Xuân Thiến ở lại chăm sóc con gái, lát nữa hanws sẽ mang cơm tới sau.
Thế nhưng khi Mộ Thượng Thành về đến nhà, không ngờ con gái lớn cũng đang ở nhà, lại còn đang khóc lóc vô cùng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5076154/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.