“Ngạo Mân, thôi bỏ đi. Bây giờ chúng ta thật sự hết cách với Trình Xuân Nha rồi,” Tư Âm mệt mỏi nói. “Cứ vậy đi! Để con ranh Trình Xuân Nha đó đi nhập ngũ cũng tốt, như vậy cả nhà chúng ta sẽ không phải nhìn thấy mặt nó mỗi ngày nữa.”
“Mẹ!” Giọng Trình Ngạo Mân cao lên. “Mẹ biết rõ Trình Xuân Nha hận nhà chúng ta đến mức nào mà. Nếu thật sự để cô ta gả vào nhà họ Phó thì cô ta có thể không trả thù nhà ta hay sao?”
“Dù là vì con đường làm quan của cha, chúng ta nói gì thì nói cũng phải ngăn cản Trình Xuân Nha và Phó Thiếu Thắng cùng đi nhập ngũ.”
“Con bé này, sao lại nói chuyện với mẹ con như thế,” cha Trình bất mãn nói. “Dùng cái giọng điệu đó nói chuyện với mẹ con, con đang oán trách cha mẹ đấy à?”
“Huống chi tình hình bây giờ đã như vậy rồi, đâu phải cha mẹ không nghĩ cách, mà là thật sự không nghĩ ra được cách nào nữa, nên cha mẹ có thể làm gì bây giờ?”
“Chẳng lẽ lại bắt chúng ta phải g.i.ế.c c.h.ế.t con ranh Trình Xuân Nha đó à!”
Với sức của con nhóc Trình Xuân Nha đó, nếu vợ chồng ông mà thật sự dám động thủ g.i.ế.c nó, chưa biết chừng người c.h.ế.t lại là ai đâu.
“Được rồi, ông nổi nóng với con làm gì,” Tư Âm đương nhiên là bênh con gái. “Ngạo Mân cũng chỉ vì lo cho gia đình mình mà sốt ruột thôi, con bé đâu có cố ý lớn tiếng với tôi.”
“Ngạo Mân,” ngay sau đó Tư Âm nhìn con gái nói. “Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5070591/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.