Thấy Trình Xuân Nha đi vào nhà họ Trình, Phó Thiếu Thắng mới quay sang Trương Thư Minh mỉa mai: “Cậu đúng là dai như đỉa, sao mà vứt mãi không đi thế!”
“Mà nhà cậu cũng chỉ có mỗi cậu là con trai, cậu nghĩ cha mẹ cậu sẽ đồng ý cho cậu ghi danh nhập ngũ à?”
“Thế nên tôi khuyên cậu bỏ cuộc đi! Dù sao thì Xuân Nha cũng không thể nào thích cậu được. Có một người ưu tú như tôi ở đây, cậu nghĩ Xuân Nha sẽ để mắt đến cậu sao?”
“À!” Trương Thư Minh cười lạnh đáp trả: “Tôi đã từng thấy mèo khen mèo dài đuôi, nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ tự khoe khoang như cậu bao giờ.”
“Cậu chẳng qua chỉ đẹp trai hơn một chút thôi sao? Cậu cho rằng Xuân Nha cũng nông cạn như mấy cô gái bình thường khác, sẽ bị cái mặt đẹp của cậu làm cho mê mẩn à?”
“Hừ! Nếu Xuân Nha thật sự là người nông cạn như vậy, thì Phó Thiếu Thắng cậu bây giờ cần gì phải đến đây để chèn ép đối thủ là tôi?”
“Huống hồ, chính vì cái mặt của cậu quá phô trương nên càng khẳng định rằng Xuân Nha tuyệt đối sẽ chọn tôi.”
“Rốt cuộc, dù Xuân Nha có là người nông cạn đi nữa thì cũng thừa hiểu rằng, chọn đàn ông vẫn nên chọn người có vẻ ngoài bình thường như tôi, ít nhất không cần lo lắng sẽ trăng hoa ong bướm.”
“Cho nên! Người nên từ bỏ phải là cậu mới đúng. Tôi khuyên cậu đừng tốn công vô ích nữa, tốt nhất là sớm hết hy vọng đi thì hơn.”
Dứt lời, Trương Thư Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5070586/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.