“Anh Phó, anh có thể tiện đường đưa em về được không?” Trình Ngạo Mân vội nói, vẻ mặt ra chiều đáng thương. “Anh Phó, xin anh mà! Dù sao anh cũng phải đưa chị về, vậy tiện thể cho em đi nhờ luôn đi.”
Phó Thiếu Thắng không trả lời mà nhìn sang Trình Xuân Nha, hỏi: “Cậu thấy sao? Có muốn tiện thể đưa em gái cậu về cùng không?”
“Cậu yên tâm, tay lái của tớ cừ lắm, đèo hai người chắc chắn không thành vấn đề.”
“Trương Thư Minh,” Trình Xuân Nha lại lờ Phó Thiếu Thắng đi mà quay sang hỏi Trương Thư Minh. “Cậu cũng có xe đạp đúng không?”
Trương Thư Minh không hiểu tại sao Trình Xuân Nha lại hỏi vậy, nhưng vẫn thành thật đáp: “Tôi đương nhiên là có xe đạp rồi, nhà tôi có mỗi mình tôi là con trai, sao có thể không mua xe đạp cho tôi được.”
Vừa nói, Trương Thư Minh vừa khiêu khích liếc nhìn Phó Thiếu Thắng. Ánh mắt đó như muốn nói, không phải chỉ mình Phó Thiếu Thắng cậu có xe đạp đâu, ông đây cũng có xe đạp đấy.
“Vậy được, cậu đưa tôi về đi!” Vừa nói, Trình Xuân Nha vừa lấy lại cặp sách trên vai Phó Thiếu Thắng.
Cả Trương Thư Minh và Phó Thiếu Thắng đều đồng thời trợn tròn mắt.
“Này Xuân Nha, sao cậu lại để Trương Thư Minh đưa về? Chẳng phải chúng ta đã nói là để tôi đưa cậu về rồi sao?” Phó Thiếu Thắng sốt ruột nói.
Trương Thư Minh vốn chẳng muốn đưa Trình Xuân Nha về, nhưng nghe Phó Thiếu Thắng nói vậy thì lập tức hùa theo: “Sao nào? Không được à?”
“Bạn học Xuân Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5070578/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.