Viên Hiểu Âm vội cúi gằm mặt, c.ắ.n chặt môi, nếu không cô sợ mình sẽ buột miệng nói ra sự thật.
“Em cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi,” Lưu Sơn Trụ nói tiếp. “Cố gắng sang năm sinh cho anh một thằng con trai. Anh không tin lần sau mụ Trần Thúy Châu đó còn giở trò được nữa.”
“Vâng! Em... sang năm em nhất định sẽ sinh cho anh một thằng con trai.” Viên Hiểu Âm cam đoan, trong lòng cũng thầm hạ quyết tâm phải sinh bằng được một đứa con trai cho chồng.
Còn chuyện lỡ như lần sau vẫn sinh con gái, Viên Hiểu Âm hoàn toàn không dám nghĩ tới.
Cô chỉ có thể cầu trời thương xót, phù hộ cho cái bụng này của mình phải cố gắng hơn, sang năm sinh cho chồng một cậu con trai.
“Em nghĩ được như vậy là tốt rồi,” nghe Viên Hiểu Âm nói thế, Lưu Sơn Trụ mới thở phào nhẹ nhõm. “Tóm lại em đừng có suy nghĩ luẩn quẩn nữa. Em phải nhớ, lần này em sinh con gái không phải lỗi của em, biết chưa?”
“Em biết rồi.” Viên Hiểu Âm vội vàng gật đầu.
Lưu Sơn Trụ lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Xem bộ dạng này của Viên Hiểu Âm, chắc là cô sẽ không nghĩ quẩn nữa đâu! Sau đó, Lưu Sơn Trụ mới có tâm trạng đến xem cô con gái thứ hai vừa chào đời.
Kể từ hôm qua, Lưu Sơn Trụ không hề về phòng mà ngủ ở một gian nhà nhỏ khác.
Vì vậy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô con gái thứ hai mới sinh của mình.
“Con bé này trông cũng xinh xắn đấy chứ, giống hệt chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4894952/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.