Thấy vợ không dám làm ầm lên nữa, sắc mặt bác cả Lưu mới dịu đi một chút: “Tôi còn lạ gì bà nữa à? Nếu bà không kiếm chuyện với em dâu trước, thì bà ấy có gây sự với bà không?”
“Trần Thúy Châu, bà đã từng này tuổi rồi, còn không có chút dáng vẻ nào của người chị dâu cả.”
“Em trai tôi mất khi còn trẻ, em dâu không nghĩ đến chuyện tái giá, mà ở lại nhà họ Lưu một mình nuôi con khôn lớn.”
“Chỉ riêng điểm này thôi, nhà họ Lưu chúng ta đã phải biết ơn nó rồi, nhưng bà, cái người làm chị dâu này thì hay rồi, đã không biết ơn thì thôi, lại còn luôn gây sự với em dâu.”
“Đây là do em dâu không phải loại người mềm yếu, chứ không thì đã bị bà bắt nạt đến c.h.ế.t rồi.”
“Tôi nào dám bắt nạt con Trình Xuân Nha đó chứ!” Trần Thúy Châu bĩu môi nói. “Có ông là anh cả che chở cho nó, tôi đây làm chị dâu không bị nó bắt nạt c.h.ế.t là may lắm rồi, nào còn dám đi bắt nạt.”
Hừ! Nếu không có tiền trợ cấp chính phủ phát mỗi tháng, thì Trình Xuân Nha đó có chịu không tái giá chắc.
Thật khiến người ta ghen tị c.h.ế.t đi được.
Nhìn khắp nơi mà xem, có người đàn bà nào sống sung sướng hơn Trình Xuân Nha đâu.
“Bà còn dám nói nữa à,” bác cả Lưu tháo chiếc giày dưới chân ra, ném thẳng vào người Trần Thúy Châu. “Trần Thúy Châu, bà đừng tưởng ông đây già rồi thì không trị được bà.”
“Tôi nói cho bà biết, ông đây dù có già rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4894951/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.