“Xuân Nha, em đi buôn bán à?” Trương Hán Đông ngạc nhiên hỏi Trình Xuân Nha.
“Sao thế? Chẳng lẽ không được à?” Trình Xuân Nha buồn cười liếc Trương Hán Đông một cái.
“Sao lại không được chứ,” Trương Hán Đông cười nói. “Chuyện này có phải trộm cắp gì đâu, hơn nữa chính sách quốc gia bây giờ cũng thay đổi rồi, buôn bán đâu phải chuyện gì mất mặt.”
Vừa nói, trong lòng Trương Hán Đông chợt nảy ra một ý.
Hay là để Xuân Nha đến kinh đô buôn bán thì sao nhỉ? Vậy thì hai mẹ con cũng có thể ở kinh đô, anh sẽ không cần phải xa hai mẹ con nữa.
Càng nghĩ, Trương Hán Đông càng cảm thấy ý này không tồi.
Trình Xuân Nha liếc Trương Hán Đông một cái coi như anh cũng thức thời, rồi không thèm để ý đến anh nữa.
Mẹ Trình ăn sủi cảo xong thì chuẩn bị ra về.
Còn về phần quà con rể mang về, mẹ Trình tuy cũng xót con rể tiêu tiền linh tinh nhưng vẫn vui vẻ hớn hở mang về.
Dù sao đây cũng là tấm lòng hiếu thảo của con rể.
Thế là trên đường về nhà, bà cứ hễ gặp ai là lại khoe không ngớt.
Lại khiến người khác được một phen ghen tị đỏ mắt!
“Cái gì? Đến kinh đô buôn bán á?” Sau khi nghe ý của Trương Hán Đông, Trình Xuân Nha suy nghĩ một lát rồi thấy cũng được.
Dù sao huyện thành cũng chỉ là một nơi nhỏ bé, muốn thực sự phát tài thì suy cho cùng vẫn phải lên thành phố lớn.
“Ừm!” Trương Hán Đông xoa đầu con trai, nói: “Nếu em đến kinh đô buôn bán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882480/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.