“Gã Lưu Diệu Quốc này vô sỉ thật, đã ly hôn rồi mà còn đến lừa tiền Trình Xuân Nha.”
“Đúng thế, nhưng nói đi cũng phải nói lại, với cái loại người như Lưu Diệu Quốc thì có chuyện vô sỉ nào mà hắn không dám làm.”
“Cũng không thể nói vậy được, biết đâu Lưu Diệu Quốc không nói dối, có khi Trình Xuân Nha trộm tiền nhà họ Lưu thì sao.”
“Chuyện này tuyệt đối không thể nào,” một bà thím lên tiếng. “Tôi nhìn con bé Xuân Nha lớn lên đây, nó vốn thật thà, ngoan ngoãn từ nhỏ, tuyệt đối không thể làm ra chuyện trộm cắp được.”
“Đúng vậy, đúng vậy,” có người đồng tình. “So với lời của Lưu Diệu Quốc, tôi tin lời Trình Xuân Nha hơn. Chắc chắn là Lưu Diệu Quốc không cam tâm để Trình Xuân Nha lấy mất khoản tiền bồi thường vì bị sa thải nên mới vu khống cô ấy trộm tiền.”
“...”
“...”
Dân làng bên ngoài bắt đầu bàn tán xôn xao.
Nhưng dù là Lưu Diệu Quốc hay cả nhà họ Trình, bao gồm cả Trình Xuân Nha, đều chẳng có tâm trạng nào để ý đến đám đông ngoài kia.
“Hay thật đấy! Hóa ra là cậu đến đây để lừa tiền thật,” mẹ Trình thở hổn hển nói. “Này Lưu Diệu Quốc, cậu tưởng nhà tôi dễ bắt nạt lắm phải không?”
“Hại con gái tôi ra nông nỗi này còn chưa đủ hay sao mà còn mặt dày đến đòi tiền nữa.”
“Lưu Diệu Quốc, tao thấy mày ngứa đòn rồi đấy,” Trình Xuân Trụ lại đ.ấ.m thêm một cú vào người Lưu Diệu Quốc. “Mẹ kiếp, hôm nay tao mà không đ.á.n.h c.h.ế.t mày, tao sẽ mang họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882444/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.