"Trời ơi! Thục Mai ngất rồi!" Đây là tiếng một người thím kinh hãi hô lên.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau giúp dìu Thục Mai về đi." Vừa nói, trưởng thôn vừa vội vàng chỉ huy mọi người kéo gia đình ba người nhà Trình Xuân Nha ra để giải cứu Lưu Diệu Quốc.
Đương nhiên, còn có cả Trần Lan San.
Nhưng lúc này, Trần Lan San đã bị Diêu Hỉ Muội cào cho thê thảm, gương mặt chi chít vết móng tay.
"Lưu Diệu Quốc, tôi muốn ly hôn với anh, ly hôn ngay lập tức!" Dù bị mọi người kéo ra, Trình Xuân Nha vẫn giương nanh múa vuốt đòi đ.á.n.h Lưu Diệu Quốc. "Cái thứ không phải người như anh, bây giờ tôi nhìn thêm một cái cũng thấy ghê tởm."
"Ông trời đúng là không có mắt, sao lại để thứ không phải người như anh sống nhăn răng thế này, mà không cho ma quỷ bắt anh đi cho rồi."
"Trình Xuân Nha, cô đừng có được đằng chân lân đằng đầu," Lưu Diệu Quốc tức giận nói. "Vừa rồi tôi chỉ nhường nhà các người thôi, cô thật sự nghĩ tôi không làm gì được cô sao?"
"Hu hu! Diệu Quốc, mặt em đau quá!" Trần Lan San khóc lóc t.h.ả.m thiết, vô cùng sợ hãi không biết mình có bị hủy dung hay không.
"Lan San," Lưu Diệu Quốc lo lắng chạy tới trước mặt Trần Lan San. "Để anh xem, mặt em bị thương thế nào rồi."
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt đầy vết cào của Trần Lan San, Lưu Diệu Quốc liền nổi giận đùng đùng: "Diêu Hỉ Muội, cô muốn c.h.ế.t à!"
"Làm gì? Làm gì?" Diêu Hỉ Muội chẳng hề sợ Lưu Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882439/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.