“Xem ra Xuân Nha nói không sai, ngay cả Thục Mai cũng bị ma ám rồi.”
Lời này của mẹ Lưu lại càng khiến những người khác tin rằng nhà họ Lưu bị ma ám.
“Đúng thế,” có người gật gù nói. “Nếu không phải cũng bị ma ám thì làm mẹ sao lại không lo lắng vết thương trên mặt con trai, ngược lại còn đổ tội cho Trình Xuân Nha chứ?”
“Các người...” Lưu Diệu Quốc tức đến mức cả người như muốn nổ tung, vớ lấy cái đòn gánh dưới mái hiên rồi hùng hổ nói: “Cút, cút hết khỏi nhà tôi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo.”
“Thôn trưởng, làm sao bây giờ!” Thím Trương sợ hãi nói: “Lưu Diệu Quốc bị tà ma khống chế hoàn toàn rồi. Nếu không tìm cách trục con ma ra khỏi người hắn, ai biết hắn có nổi điên g.i.ế.c người trong thôn không!”
“Diệu Quốc, anh tỉnh lại đi!” Trình Xuân Nha khóc lóc t.h.ả.m thiết: “Trời ơi! Còn cho người ta sống không vậy! Nhà chúng ta có làm chuyện gì thương thiên hại lý đâu, tại sao lại rước tà ma vào nhà cơ chứ!”
“Trình Xuân Nha, con tiện nhân nhà mày, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!” Lưu Diệu Quốc lập tức mất hết lý trí, giơ đòn gánh lên lao về phía Trình Xuân Nha.
“Mau ngăn Lưu Diệu Quốc lại.” Thôn trưởng thất kinh, vội gọi mấy người đàn ông tới khống chế hắn ta.
“A! Buông tôi ra, buông tôi ra.” Lưu Diệu Quốc liều mạng giãy giụa.
Nhưng hai tay khó địch lại bốn quyền, chẳng mấy chốc hắn đã bị mấy người đàn ông khống chế, bị đè chặt xuống đất không thể động đậy.
“Buông ra, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4813725/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.